大声吼叫。
英 roar;
大声叫喊;吼叫。
引 元•杨景贤 《西游记》第一本第二出:“他那里呱呱叫吼,我这里急急抽头。”巴金 《活命草》:“他们听见人们诉苦的话,也听见虎、狼的叫吼。”沙汀 《航线》:“那些被压榨得走投无路的人们……站在石岩上,山坡上,翘起脚尖叫吼。”
大声呼喊。元·杨讷也作「叫吼吼」。
引 《西游记·第二出》:「他那里呱呱叫吼,我这里急急抽头。」
叫 [ jiào ] 1. 呼喊。如 叫喊。叫嚣(呼喊,吵闹)。叫阵。叫座(戏曲或演员能吸引观众,看的人多)。叫苦不迭。鸣冤叫屈。[更多解释]
吼 [ hǒu ] 1. 兽大声叫。如 吼叫。狮吼。2. 人在激怒时的呼喊。如 大吼。3. (风、汽笛、大炮等)发出巨大的声响。如 吼鸣。[更多解释]
jiào zuò
jiào hăn
jiào hăo
jīng jiào
hū jiào
jiào huàn
hǒu jiào
jiào mài
nù hǒu
guā guā jiào
hǒu lóng
ǒu hǒu
shī zǐ hǒu
jiào huā zǐ
jiào kǔ bù dié
pāi àn jiào jué
jiào kǔ lián tiān
míng yuān jiào qū
rén huān mă jiào
jiào jiào
guō guō jiào
kuò kuò jiào
jiào gē gē
jiào yā yā
jí hǒu hǒu
qì hǒu hǒu
dà hăn dà jiào
dà hăn dà hǒu
dà hǒu dà jiào
hé dōng shī zǐ hǒu
jī māo zǐ hăn jiào
jiào kǔ
jiào lǘ
jiào mà
āi jiào
jiān jiào
luàn jiào
jiào huà
hé dōng shī hǒu
hăn jiào
míng jiào
hǒu shēng
jiào xǐng
tí jiào
jiào mén
kuáng jiào
jī jiào
shī hǒu
hū hóng jiào liù
hū hǒu
jiào dào
jiào hún
jiào răng
dà hū xiăo jiào
āi tiān jiào dì
叫吼的拼音是:jiào hǒu点击 图标播放叫吼的发音。