犹言仙山。
引 唐•刘希夷 《孤松篇》:“松子 卧仙岑,寂静凝野心。”
仙 [ xiān ] 1. 神话中称有特殊能力、可以长生不死的人。如 仙人。仙女。仙子。仙界。仙境(①仙人居住的地方; ②形容景物美好的地方)。仙风道骨。仙山琼阁(喻虚无缥缈的美妙幻景)。2. 具有高超才能的人。如 诗仙。酒仙。3. 婉称死。如 仙去。仙逝。[更多解释]
岑 [ cén ] 1. 小而高的山。2. 崖岸。3. 〔~寂〕寂静,寂寞。4. 〔~~〕形容烦闷。5. 姓。[更多解释]
shén xiān
xiān nǚ
bā xiān guò hăi
piāo piāo yù xiān
xiān fēng dào gǔ
cén cén
xiān xiān
xiān tóng xiān nǚ
xiān rén zhăng
bā xiān zhuō
shuǐ xiān huā
xiān rén qiú
xiān kè lái
fă qū xiàn xiān yīn
pō mò xiān rén tú
qióng lín jǐn xiù xiān
yù dòng xiān yuán tú
shén xiān bú shì fán rén zuò
sǐ qí dù lǐ yǒu xiān zhe
zhèng xiān
xiān gū
xiān yào
xiān xiá lǐng
pú xiān xì
yóu xiān
shuǐ xiān
xiān jī
xiān dăo
bā xiān
tiān xiān
dì xiān
xiān rén
xiān jìng
xiān líng
xiān guān
xiān líng pí
xiān zǐ
xiān fó
xiān rén dòng
què qiáo xiān
shuǐ xiān zǐ
shàng xiān
xiān hè
xiān shì
xiān dān
xiān rén qiáo
xiān shān
méi cén
xiàn xiān yīn
xiān fǔ
xiān zhī
shén xiān huì
xiān táo
xiān yǐn
xiān gōng
xiān rén quán
shēng xiān
xiān tóng
cén shēn
shén xiān shǒu
仙岑的拼音是:xiān cén点击 图标播放仙岑的发音。