指宋仁宗。
指明仁宗。
指 宋仁宗。
引 宋•周煇 《清波别志》卷上:“给事中 寇瑊,临汝 人,仕 仁庙 朝。” 宋•陈鹄 《耆旧续闻》卷三:“仁庙 将欲封皇女,下崇文院检寻典故。”
指 明仁宗。
引 清•褚人穫 《坚瓠四集·和象棋诗》:“明•仁庙 在东宫时,尝观二内侍象奕。”
仁 [ rén ] 1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等。如 仁义(①仁爱与正义;②通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分。如 核桃仁儿。3. 姓。[更多解释]
庙 [ miào ] 1. 供奉祖先的房屋。如 家庙。宗庙。太庙。2. 供神佛或历史上有名人物的地方。如 孔庙。岳庙。寺庙。3. 王宫的前殿,泛指朝廷。如 庙堂。[更多解释]
miào huì
sì miào
miào yǔ
bù rén
rén cí
rén ài
yī shì tóng rén
má mù bù rén
dāng rén bù ràng
wéi fù bù rén
rén rén zhì shì
jiàn rén jiàn zhì
zhì shì rén rén
rén zhì yì jìn
rén yì dào dé
shā shēn chéng rén
rén yì zhī shī
jiă rén jiă yì
rén rén jūn zǐ
rén rén
niáng niáng miào
míng míng miào mó
bù rén bù yì
dà rén dà yì
jiàn zhì jiàn rén
méi rén méi yì
rén xīn rén wén
rén xīn rén shù
dà rén dà yǒng
rén zhě néng rén
qiú rén dé rén
miào dăo liè dăo
chéng rén qǔ yì
tǔ dì miào
găn miào huì
huā shēng rén ér
gāng rén bō qí fēng
kǒng zǐ miào táng bēi
luó mă wàn shén miào
pà tí nóng shén miào
guò le miào bù xià yǔ
păo le hé shàng păo bù liăo miào
zǒu le hé shàng zǒu bù liăo miào
zhì zhě jiàn zhì , rén zhě jiàn rén
wáng shǒu rén
rén zhě
rén yì
tóng rén
miào yuàn
guā rén
shén miào
xuē rén guì
zōng miào
kāng guăng rén
kǒng miào
lǐ zōng rén
rén xiōng
rén wáng
xìng rén
仁庙的拼音是:rén miào点击 图标播放仁庙的发音。