周代分官爵为九等,称九命。“壹命”是对最低一级官吏的任命,王之下士,公侯伯之士,子男之大夫等皆是。
周 代分官爵为九等,称九命。“壹命”是对最低一级官吏的任命,王之下士,公侯伯之士,子男之大夫等皆是。
引 《周礼·春官·大宗伯》:“以九仪之命,正邦国之位:壹命受职;再命受服……九命作伯。”郑玄 注:“始见命为正吏。谓列国之士於子、男为大夫,王之下士亦一命。 郑司农 云:‘受职,治职事。’”《礼记·祭义》:“壹命齿於乡里,再命齿於族,三命不齿。族有七十者弗敢先。”孙希旦 集解:“天子下士一命,中士再命,上士三命。齿於乡里,谓与其同乡里之人,以年齿为次序也。”
壹 [ yī ] 1. “一”的大写。[更多解释]
命 [ mìng ] 1. 动植物的生活能力。如 生命。救命。逃命。拼命。命脉。性命。相依为命。2. 迷信认为生来就注定的贫富、寿数等。如 天命。命相( xiàng )。命运(a。迷信指生死、贫富和一切遭遇;b。喻发展变化的趋向,如“人民一定能掌握自己的命命”)。3. 上级对下级的指示。如 奉命。遵命。命令。使命。4. 给予(名称等)如 命名。命题。命意。5. 指派,使用。如 命官。[更多解释]
shēng mìng
mìng yùn
mìng lìng
shǐ mìng
shòu mìng
xìng mìng
mìng tí
yào mìng
căo jiān rén mìng
rén mìng
tiān mìng
gé mìng
rèn mìng
mìng míng
pīn mìng
fèng mìng
jiù mìng
suàn mìng
mìng zhòng
dài mìng
táo mìng
zhì mìng
xiāng yī wéi mìng
méi mìng
wáng mìng
cháng mìng
făn gé mìng
sù mìng lùn
tīng tiān yóu mìng
zì mìng bù fán
yī liú wù lù
mìng gēn zǐ
cuī mìng guǐ
bù rǔ shǐ mìng
mìng zhōng zhù dìng
rén mìng guān tiān
ān shēn lì mìng
lín wēi shòu mìng
sǐ yú fēi mìng
pí yú bēn mìng
shēn jiā xìng mìng
yī mìng wū hū
wáng mìng zhī tú
mìng lǐ zhù dìng
wèi mín qǐng mìng
wéi mìng shì cóng
jiù mìng dào căo
cháng mìng băi suì
móu cái hài mìng
pīn mìng sān láng
ěr tí miàn mìng
hóng yán bó mìng
lè tiān zhī mìng
jiàn wēi shòu mìng
mìng zài dàn xī
ài cái rú mìng
mìng mìng niăo
wéi wéi tīng mìng
fèng mìng wéi jǐn
壹命的拼音是:yī mìng点击 图标播放壹命的发音。