贫穷或地位低下的人。指贫贱。
贫穷或地位低下的人。
引 《晋书·庾翼传》:“大较 江 东政,以傴儛豪强,以为民蠹,时有行法,輒施之寒劣。”《资治通鉴·晋康帝建元元年》引此文, 胡三省 注云:“寒者,衰冷无气燄也。劣者,卑弱在人下也。”
指贫贱。
引 宋•范成大 《次韵朱严州从李徽州乞牡丹》:“两侯好事洗寒劣,寳槛移春入燕香。”
寒 [ hán ] 1. 冷,与“暑”相对。如 寒冬。寒色。寒衣。寒冽。寒带。寒战。寒噤。寒食(节名,在清明前一天。古人从这一天起不生火做饭,也有的地区把清明当作“寒食”)。寒喧。寒来暑往。唇亡齿寒。2. 害怕。如 寒心。3. 穷困,有时用作谦辞。如 寒门。寒伧。寒舍。寒窗(喻艰苦的学习环境)。寒酸。寒士(旧指贫穷的读书人)。[更多解释]
劣 [ liè ] 1. 恶,坏。如 恶劣。劣迹。2. 低下,弱下。如 劣势。劣等。低劣。优劣。3. 小于一定标准的。如 劣弧(小于半圆的弧)。[更多解释]
hán fēng
yī pù shí hán
liè shì
hán jià
hán qì
è liè
hán lěng
liè zhì
yán hán
yōu liè
wěi liè
gāo hán
pín hán
dī liè
bēi liè
hán suān
hán shǔ
zhuō liè
fáng hán
nài hán
kǔ hán
cū liè
liè děng
hán wēi
qīng hán
hán kǔ
hán chen
tiān hán dì dòng
hán xuān
bù hán ér lì
jī hán jiāo pò
xū hán wèn nuăn
wèn hán wèn nuăn
tǔ háo liè shēn
hán dōng là yuè
chūn hán liào qiào
jìn ruò hán chán
hán lái shǔ wăng
shǔ jiǔ hán tiān
chún wáng chǐ hán
shí nián hán chuāng
tí jī háo hán
hán căn căn
hán dǒu dǒu
hán chàn chàn
hán jìn jìn
hán lì lì
hán lǐn lǐn
hán sī sī
hán sēn sēn
hán sōu sōu
bó bó liè liè
wèn hán wèn rè
bù jī bù hán
hán huā wăn jié
shí zăi hán chuāng
suì hán sōng băi
hán shǔ jiă
liè gēn xìng
dào chūn hán
寒劣的拼音是:hán liè点击 图标播放寒劣的发音。