同“侈泰”。
奢侈无度。
骄纵。
引 《晋书·何曾传》:“刘毅 等数劾奏 曾 侈忲无度,帝以其重臣,一无所问。”南唐 史虚白 《钓矶立谈·韩熙载》:“慷慨有才学……家故富豪,颇好侈忲,不为烈祖所礼。”
引 《晋书·刘胤传》:“江州,国之南藩,要害之地,而 胤 以侈忲之性,卧而对之,不有外变,必有内患。”《新唐书·杨凭传》:“性简慠,接下脱略,人多怨之。在二镇尤侈忲。”
侈 [ chǐ ] 1. 浪费,用财物过度。如 侈糜。奢侈。穷奢极侈。2. 夸大。如 侈谈。3. 邪行:“放辟邪~”。[更多解释]
忲 [ tài ] 1. 奢侈:“性亦奢~。”[更多解释]
shē chǐ
chǐ chǐ
chǐ chǐ bù xiū
shē chǐ pǐn
háo chǐ
chǐ duō
guī chǐ
huá chǐ
mí chǐ
chǐ tán
guì chǐ
jì chǐ
guăng chǐ
qióng shē jí chǐ
chǐ mèi
chǐ mí
yín chǐ
chǐ kǒu
niǔ tài
hào chǐ
xiōng chǐ
tài chǐ
chǐ tài
qióng chǐ
zòng chǐ
chǐ zòng
chǐ xuàn
sì chǐ
chǐ xīn
lì chǐ
fú chǐ
chǐ jīn
hóng chǐ
fēng chǐ
diāo chǐ
chǐ ào
chǐ bó
chǐ cí
chǐ cháng
chǐ cóng
chǐ dà
chǐ dòu
chǐ duān
chǐ fèi
chǐ fēng
chǐ fú
chǐ fù
chǐ guó
chǐ huá
chǐ huì
chǐ hào
chǐ jiā
chǐ jūn
chǐ jiàn
侈忲的拼音是:chǐ tài点击 图标播放侈忲的发音。