放纵奢欲。
引 《书·毕命》:“怙侈灭义,服美于人。”唐•颜真卿 《谢浙西节度使表》:“九州天险之地,六代帝王之都,是以 魏文 兴嗟,甘从南北之限; 苻坚 怙侈,爰丧百万之师。”清•顾炎武 《<朱子斗诗>序》:“故其不肖者怙侈放辟,以为民害。”
怙 [ hù ] 1. 依靠,仗恃。如 怙势。怙恃(亦为父母的代称)。怙乱(乘祸乱之际谋取私利)。怙恶不悛(坚持作恶,不肯悔改)。失怙(失了父亲)。[更多解释]
侈 [ chǐ ] 1. 浪费,用财物过度。如 侈糜。奢侈。穷奢极侈。2. 夸大。如 侈谈。3. 邪行:“放辟邪~”。[更多解释]
shē chǐ
hù è bù quān
chǐ chǐ
chǐ chǐ bù xiū
shē chǐ pǐn
háo chǐ
chǐ duō
guī chǐ
huá chǐ
mí chǐ
chǐ tán
yī hù
guì chǐ
jì chǐ
guăng chǐ
qióng shē jí chǐ
chǐ mèi
chǐ mí
yín chǐ
hù chǒng
chǐ kǒu
hào chǐ
xiōng chǐ
tài chǐ
chǐ tài
qióng chǐ
zòng chǐ
chǐ zòng
chǐ xuàn
sì chǐ
hù zhōng bù quān
hù guò bù quān
hù wán bù quān
chǐ xīn
lì chǐ
fú chǐ
chǐ jīn
hóng chǐ
hé hù
fēng chǐ
diāo chǐ
hù chuò
chǐ ào
chǐ bó
chǐ cí
chǐ cháng
chǐ cóng
chǐ dà
chǐ dòu
chǐ duān
chǐ fèi
chǐ fēng
chǐ fú
chǐ fù
怙侈的拼音是:hù chǐ点击 图标播放怙侈的发音。