臣下对别国谦称本国国君。
引 《国语·鲁语上》:“展禽 使 乙喜 以膏沐犒师,曰:‘寡君不佞,不能事疆埸之司,使君盛怒,以暴露於弊邑之野,敢犒舆师。’”《韩非子·难四》:“叔孙穆子 趋进曰:‘诸侯之会,寡君未尝后 卫 君也,今子不后寡君一等,寡君未知所过也。’”唐•李公佐 《南柯太守传》:“右相曰:‘寡君不以弊国远僻,奉迎君子,託以姻亲。’”
寡德的君主。古代臣民对他国自称本国君主的谦词。
引 《左传·桓公十八年》:「寡君畏君之威,不敢宁居,来修旧好。」
寡 [ guǎ ] 1. 少,缺少。如 寡薄。寡恩。寡陋。寡趣。优柔寡断。寡不敌众。孤陋寡闻。寡廉鲜( xiǎn )耻(不廉洁,不知耻)。清心寡欲。2. 淡而无味。如 寡味。清汤寡水。3. 妇女死了丈夫。如 寡妇。寡母。寡居。守寡。[更多解释]
君 [ jūn ] 1. 封建时代指帝王、诸侯等。如 君主。君子(a.旧指贵族、统治者及其代言人;b.指品行好的人,如“正人君君”)。君王。君上。国君。君权。君临。君侧。2. 古代的封号。如 商君。平原君。信陵君。长安君。3. 对对方的尊称。如 张君。诸君。[更多解释]
chén mò guă yán
guă fù
jūn zǐ
jūn zhǔ
gū guă
guă bù dí zhòng
zhū jūn
yǐn jūn zǐ
zhōng shū jūn
qīng jūn cè
zhèng rén jūn zǐ
yōu róu guă duàn
gū lòu guă wén
gū ér guă mǔ
yù yù guă huān
shăo yán guă yǔ
gū jiā guă rén
qǔ gāo hè guă
qǐng jūn rù wèng
shī dào guă zhù
qiān qiān jūn zǐ
guă lián xiăn chǐ
jūn zǐ xié dìng
guān guă gū dú
zhòng guă xuán shū
chēng gū dào guă
luò luò guă hé
rén rén jūn zǐ
qīng tāng guă shuǐ
liáng shàng jūn zǐ
lù lù guă hé
wú fù wú jūn
dàn bó guă yù
guă wén shăo jiàn
qiăn jiàn guă wén
wěi jūn zǐ
jūn zǐ lán
shǒu huó guă
jūn zhǔ guó
jūn zhǔ lì xiàn
jīn róng guă tóu
shě mìng péi jūn zǐ
shì jí wú jūn zǐ
bì xiá yuán jūn cí
píng yáng fǔ jūn quē
qī jūn zǐ shì jiàn
sū mén liù jūn zǐ
tiān dì jūn qīn shī
wù xū liù jūn zǐ
zhī chén mò ruò jūn
jūn zǐ chéng rén zhī měi
xiān xiăo rén hòu jūn zǐ
jūn zǐ zhī jiē rú shuǐ
jūn zǐ zhī jiāo dàn ruò shuǐ
jūn zǐ zhī jiāo dàn rú shuǐ
bù huàn guă ér huàn bù jūn
jūn zǐ dòng kǒu bù dòng shǒu
sòng jūn qiān lǐ zhōng xū bié
xiān xiăo rén , hòu jūn zǐ
寡君的拼音是:guă jūn点击 图标播放寡君的发音。