悲愤。
悲愤。 《三国志·吴志·张紘传》“出 紘 为 会稽 东部都尉” 裴松之 注引 三国 吴 韦昭 《吴书》:“初 琅邪 赵昱 为 广陵 太守,察 紘 孝廉, 昱 后为 笮融 所杀, 紘 甚伤愤,而力不能讨。
引 昱 门户絶灭。及 紘 在东部,遣主簿至 琅邪 设祭,并求亲戚为之后。”
伤 [ shāng ] 1. 受损坏的地方。如 工伤。伤痕。2. 损害。如 伤了筋骨。伤脑筋。伤神。劳民伤财。3. 因某种致病因素而得病。如 伤风。伤寒。4. 因过度而感到厌烦。如 伤食。5. 妨碍。如 无伤大体。6. 悲哀。如 悲伤。哀伤。神伤。感伤。伤悼。伤逝(悲伤地怀念去世的人)。7. 得罪。如 伤众。开口伤人。[更多解释]
愤 [ fèn ] 1. 因不满而忿怒或怨恨。如 气愤。愤悱(郁闷)。愤慨。愤怒。愤然。悲愤。激愤。愤恚。公愤。义愤填膺。愤世嫉俗。[更多解释]
shāng wáng
jiù sǐ fú shāng
shāng kǒu
gōng shāng
shāng yuán
zhòng shāng
fèn kăi
chuāng shāng
chù mù shāng huái
shāng hén
sǐ shāng
bēi fèn
shāng shì
fèn fèn bù píng
shāng hài
shòu shāng
shāng xīn
fèn nù
qì fèn
sǔn shāng
bēi shāng
yōu shāng
shāng cán
shāo shāng
fù shāng
cuò shāng
găn shāng
fèn hèn
shāng găn
shāng năo jīn
shāng tiān hài lǐ
fèn rán
láo mín shāng cái
yì fèn tián yīng
biàn tǐ lín shāng
fèn shì jí sú
liăng bài jù shāng
àn rán shén shāng
wú shāng dà yă
shāng fēng bài sú
yǒu shāng fēng huà
shāng jīn dòng gǔ
zào yáo zhòng shāng
chū kǒu shāng rén
wù shāng qí lèi
fèn fèn
qì fèn fèn
bù fèn bù qǐ
wú shēng wú xiù
fā fèn tú qiáng
fā fèn wàng shí
àn jiàn shāng rén
shā shāng lì
shāng bìng yuán
pò shāng fēng
zhì mìng shāng
fù shāng hán
fèn nù de pú táo
shòu shāng de yě niú
è yǔ shāng rén liù yuè hán
伤愤的拼音是:shāng fèn点击 图标播放伤愤的发音。