小人,奸佞的人。
引 《书·冏命》:“尔无昵於憸人,充耳目之官。”《北堂书钞》卷一一三引 三国 蜀 诸葛亮 《兵要》:“枝叶彊大,比居同势,各结朋党,竞进憸人,有此不去,是谓败徵。”宋•司马光 《王广渊札子》:“夫端士进者,治之表也;憸人进者,乱之阶也。”康有为 《敬谢天恩并统筹全局折》:“诸臣惑於旧俗,謡谤纷紜,或庸人知见摈於维新,恐富贵之难保;或憸人思媚於权贵,造疑谤而詆諆。”
憸 [ xiān ] 1. 奸邪。[更多解释]
人 [ rén ] 1. 由类人猿进化而成的能制造和使用工具进行劳动、并能运用语言进行交际的动物。如 人类。2. 别人,他人:“~为刀俎,我为鱼肉”。待~热诚。3. 人的品质、性情、名誉。如 丢人,文如其人。[更多解释]
rén mén
rén mín
gè rén
rén lèi
bēi tiān mǐn rén
rén yuán
rén wù
gōng rén
lăo rén
rén cái
rén shēng
qìn rén xīn pí
rén kǒu
bìng rén
fū rén
kè rén
dí rén
rén shì
nǚ rén
rén shù
shī rén
zhǔ rén
wàn rén kōng xiàng
rén qún
rén dà
jūn rén
rén gé
rén xīn
rén quán
rén tǐ
rén lì
dà rén
yǐn rén rù shèng
yòng rén
huá rén
rén jiā
sī rén
rén wén
jiā rén
rén jiān
qīn rén
míng rén
fă rén
xíng rén
rén mă
shāng rén
gǔ rén
shì rén
rén shēn
chéng rén
guó rén
rén xìng
xīn rén
wén rén
ài rén
fù rén
rén xuăn
nán rén
yóu rén
憸人的拼音是:xiān rén点击 图标播放憸人的发音。