泛指乡村住户。
宋代特指有恒产的平民,主要是地主,多充官府职役。
引 《晋书·职官志》:“乡户不满千以下,置治书史一人,千以上置史、佐各一人。”《儒林外史》第一回:“他若肯下乡回拜,也免得这些乡户人家放了驴和猪在你我田里吃粮食。”
宋 代特指有恒产的平民,主要是地主,多充官府职役。
引 宋•赵彦卫 《云麓漫钞》卷十二:“国朝州郡役人之制:衙前入役曰乡户,曰押録,曰长名。”《宋史·食货志上五》:“役人必用乡户,为其有常产,则自重。”
乡里的户数。
引 《晋书·卷二四·职官志》:「乡户不满千以下,置治书史一人;千以上,置史、佐各一人。」
本乡百姓。
宋代称一乡中有恒产者为「乡户」。
引 《宋史·卷一七七·食货志上五》:「役人必用乡户,为其有常产则自重。」
乡 [ xiāng ] 1. 泛指城市外的区域。如 乡村。穷乡僻壤。2. 自己生长的地方或祖籍。如 家乡。故乡。乡井。乡里( ➊家庭久居的地方; ➋同乡的人)。乡党(乡里)。乡试。3. 中国行政区划基层单位,属县或县以下的行政区领导。[更多解释]
户 [ hù ] 1. 一扇门,门。如 门户。窗户。户枢不蠹。夜不闭户。2. 人家。如 户口。户主。门户之见(亦指派别上的成见)。3. 会计部门称账册上有业务关系的团体或个人。如 户头。开户。4. 门第。如 门当户对。5. 姓。[更多解释]
yòng hù
jiā xiāng
xiāng zhèn
chéng xiāng
xiāng cūn
kè hù
nóng hù
gù xiāng
xiāng qīn
dà hù
hù kǒu
chuāng hù
xiāng xià
zhàng hù
xiāng lǐ
xiāng zhăng
lăo xiāng
hù jí
tóng xiāng
mén hù
hù wài
zhù hù
xiāng jiān
xiāng tǔ
chǔ hù
shuǐ xiāng
shān xiāng
xià xiāng
luò hù
jiā yù hù xiăo
rù hù
kāi hù
yè bù bì hù
āi jiā āi hù
bèi jǐng lí xiāng
pò luò hù
bào fā hù
wēn róu xiāng
xiāng bā lăo
yú mǐ xiāng
qiān jiā wàn hù
jiā jiā hù hù
zú bù chū hù
qióng xiāng pì răng
mén dāng hù duì
yú mǐ zhī xiāng
rù xiāng suí sú
yī jǐn huán xiāng
xiăo hù rén jiā
mén hù zhī jiàn
zì lì mén hù
lí xiāng bèi jǐng
xiāng guī mín yuē
gào lăo huán xiāng
hù shū bù dù
āi mén āi hù
běn xiāng běn tǔ
dú mén dú hù
gè mén gè hù
zhăi mén zhăi hù
乡户的拼音是:xiāng hù点击 图标播放乡户的发音。