俘获擒捉。
引 《南史·梁武帝纪下》:“东魏 将 慕容绍宗 大败 萧明•于 寒山,明•被俘执。”宋 曾巩 《太祖皇帝总序》:“其君长已降,及就俘执,道路劳问,迎致使者,相望既至,罪不数辱之。”清•王士禛 《池北偶谈·谈异三·前知》:“两人不得已,趋去,道遇铁骑络绎,竟免俘执。”
俘 [ fú ] 1. 打仗时被擒的敌人。如 俘虏。战俘。遣俘。2. 打仗时擒住敌人。如 俘获。被俘。[更多解释]
执 [ zhí ] 1. 拿着。如 执刃。执鞭。执笔。2. 掌握。如 执政。执教( jiào )。3. 捕捉,逮捕。如 战败被执。4. 坚持。如 固执。执意。5. 实行。如 执行。6. 凭单。如 回执。7. 朋友。如 执友(志同道合的朋友,简称“执”)。8. 姓。[更多解释]
fú lǔ
zhí zhào
zhàn fú
zhí xíng
zhí fă
zhí zhèng
gù zhí
zhí yè
zhí qín
zhēng zhí
zhí yì
zhí jiào
zhí bǐ
zhí dăo
bèi fú
zhí zhuó
zhí niù
zhí mí bù wù
zhí niú ěr
zhí jī zhǒu
zhí fă rú shān
zhàng yì zhí yán
gè zhí yī cí
zhí fă fàn fă
míng huǒ zhí zhàng
pī jiān zhí ruì
yǔn zhí qí zhōng
zhí zhèng dăng
biàn jì suǒ zhí xìng
piān zhí xìng rén gé
biàn jì suǒ zhí zì xìng
fú huò
zăi zhí
fù zhí
jū zhí
gù zhí jǐ jiàn
zhí mí
zhí jié
zhí xìng
zhí fù
zhí lǐ
qín fú
gǔ zhí
jiān wài zhí xíng
zhí zhăng
zhí biān
piān zhí
zhí shì
xiàn fú
zhí bǐng
zhí gù
zhí bèi
zhí fú
zhí zhōng
zhí guī
zhí yī
俘执的拼音是:fú zhí点击 图标播放俘执的发音。