古代弩弓之一。
旧时喻指缠足妇女的一双小脚。
粥的隐语。“粥”字由两个“弓”字和一个“米”字组成,故称。
引 《通雅·器用五》引 宋•曾公亮 等《武经总要》:“古弩有黄连百竹、八檐、双弓、擘张之类。”
引 《花月痕》第七回:“留与天游寻旧梦,消魂真个是双弓。”《花月痕》第二一回:“自 周 以后,美人 南威、西子 已是裹足,但古风淳朴,必不是如今双弓。”
双 [ shuāng ] 1. 两个,一对。如 一双鞋。双杠。双重( chǒng )。双方。双管齐下。双豆塞聪(耳被堵塞,一无所闻)。双瞳剪水(形容眼珠的清澈)。智勇双全。盖世无双。2. 偶,与“单”相对。如 双数。双号。3. 加倍的。如 双料。双份。4. 姓。[更多解释]
弓 [ gōng ] 1. 射箭或发弹丸的器具。如 弓箭。弓弩。飞鸟尽,良弓藏。2. 像弓的器具或形态。如 胡琴弓子。弓鞋。3. 旧时丈量地亩用的器具和计算单位。4. 弯曲。如 弓身。5. 姓。[更多解释]
shuāng fāng
shuāng dă
shuāng yíng
shuāng biān
shuāng chóng
shuāng shuāng
wú shuāng
shuāng quán
shuāng liào
gōng xíng
shuāng shēng
chéng shuāng
jǔ shì wú shuāng
bēi gōng shé yǐng
xiăo gōng
yī shuāng
shuāng guăn qí xià
shuāng xǐ lín mén
jīng gōng zhī niăo
zhì yǒng shuāng quán
zuǒ yòu kāi gōng
yī jiàn shuāng diāo
yī yǔ shuāng guān
wén wǔ shuāng quán
fú wú shuāng zhì
niăo jìn gōng cáng
pán mă wān gōng
gōng gōng
zhăi gōng gōng
zhí shuāng shuāng
zhăi zhăi gōng gōng
chéng shuāng chéng duì
chǔ gōng chǔ dé
chǔ dé chǔ gōng
ná jiān ná shuāng
shuāng sù shuāng fēi
shuāng qī shuāng sù
zhuō jiān zhuō shuāng
gài shì wú shuāng
shuāng shǒu
shuāng xiū rì
shuāng bāo tāi
shuāng rèn jiàn
shuāng rén wǔ
shuāng rén chuáng
gōng nǔ shǒu
shuāng yăn pí
shuāng zhí gōng
shuāng guǐ zhì
shuāng yuè kān
shuāng guān yǔ
shuāng jì dào
shuāng shēng zǐ
shuāng yăng shuǐ
shuāng huáng guăn
shuāng xué wèi
shuāng jiān tiāo
chàng shuāng huáng
shuāng chóng guó jí
shuāng băi fāng zhēn
双弓的拼音是:shuāng gōng点击 图标播放双弓的发音。