唐代帝王的一种便帽。后来士人多戴这种帽子。明时进士巾也叫“唐巾”。
唐•代帝王的一种便帽。后来士人多戴这种帽子。 明•时进士巾也叫“唐巾”。参阅 宋•赵彦卫 《云麓漫钞》卷三。
引 《元史·舆服志一》:“唐巾,制如幞头,而撱其角,两角上曲作云头。”元•无名氏 《蓝采和》第三折:“腰间将百钱拖,头上把唐巾裹。”《警世通言·王娇鸾百年长恨》:“忽见墙缺处有一美少年,紫衣唐巾。”
唐代帝王所戴的一种便帽。后来演变为一般读书人所戴的帽子。
引 《警世通言·卷三四·王娇鸾百年长恨》:「正在斗热之际,忽见墙缺处有一美少年,紫衣唐巾,舒头观看,连声喝采。」
唐 [ táng ] 1. 夸大,虚夸。如 荒唐。唐大无验。2. 空,徒然。如 功不唐捐(功夫不白费)。3. 传说中的中国朝代名,尧所建。4. 朝代名。如 唐代。唐诗。唐僧。唐人。唐三彩。后唐。5. 古代朝堂前或宗庙门内的大路。6. 古同“螗”,指蝉。7. 姓。[更多解释]
巾 [ jīn ] 1. 擦东西或包裹、覆盖东西的用品,多用纺织品制成。如 手巾。围巾。领巾。枕巾。餐巾。巾帼(“帼”是古代妇女的头巾,指妇女,如“巾巾英雄”)。[更多解释]
máo jīn
jīn guó
shǒu jīn
huāng táng
táng tū
táng táng
làn jīn jīn
pū táng táng
táng zāi huáng zāi
hóng lǐng jīn
táng rén jiē
cān jīn zhǐ
máo jīn bèi
táng sān căi
wèi shēng jīn
miàn jīn zhǐ
qiú mă yú táng sì
qiú mă yú táng shì
nán táng èr zhǔ cí
píng tóu xiăo yàng jīn
quán táng wén jì shì
quán táng wǔ dài cí
táng fān huì méng bēi
táng gǔ lā shān mài
táng sòng bā dà jiā
wàn zì dǐng tóu jīn
yáng dǔ zi shǒu jīn
táng mò nóng mín zhàn zhēng
bù dài tóu jīn nán zǐ hàn
niàn qīng táng gǔ lā shān mài
táng sòng bā dà jiā wén chāo
dà táng sān zàng qǔ jīng shī huà
kè huà wú yán , táng tū xī zǐ
táng shū
suí táng yăn yì
táng tài zōng
táng sēng
tóu jīn
xīn táng shū
wéi jīn
nán táng
dà táng xīn yǔ
táng shùn zhī
yī jīn
hòu táng
táng xuán zōng
yáng dù shǒu jīn
táng gāo zǔ
wàn zì tóu jīn
gāo táng
táng yín
shuō táng
táng rén
táng sì
fāng jīn
guān jīn
zhǐ jīn
jīn xiāng běn
shā jīn
yù jīn
唐巾的拼音是:táng jīn点击 图标播放唐巾的发音。