厅堂和内室。
指母与妻。
引 《论语·先进》:“由 也升堂矣,未入於室也。”皇侃 疏:“窗、户之外曰堂,窗、户之内曰室。”《礼记·仲尼燕居》:“室而无奥阼,则乱於堂室也。”《后汉书·桥玄传》:“操 以幼年,逮升堂室,特以顽质,见纳君子。”清•顾炎武 《郡县论六》:“譬之有窖金焉,发於五达之衢,则市人聚而争之,发於堂室之内,则唯主人有之,门外者不得而争之。”
引 《文选·陆机<赴洛>诗之一》:“感物恋堂室,离思一何深。”刘良 注:“堂谓母,室谓妻。”
堂 [ táng ] 1. 正房,高大的房子。如 堂屋。堂客。堂倌。礼堂。澡堂。2. 同祖父的亲属关系。如 堂房。堂兄弟。3. 旧时官吏审案办事的地方。如 大堂。公堂。过堂。4. 量词。如 上了一堂课。一堂家具。[更多解释]
室 [ shì ] 1. 屋子,房间,亦指家。如 居室。教室。会客室。温室。引狼入室。2. 家,家族。如 皇室。女有家,男有室。3. 机关团体内部的工作单位。如 档案室。4. 古指妻子(亦指为子娶妻或以女嫁人)如 妻室。继室。5. 刀剑的鞘。6. 墓穴。7. 星名,二十八宿之一。[更多解释]
jiào shì
shì nèi
kè táng
shí táng
jiào táng
tiān táng
wēn shì
wò shì
xué táng
lǐ táng
kē shì
xiàng mào táng táng
shì wài
táng wū
diàn táng
cí táng
yù shì
míng táng
wáng shì
jū shì
qǐn shì
táng táng
rù shì
táng huáng
liàng táng
yī yán táng
liàng táng táng
táng táng zhèng zhèng
táng ér huáng zhī
fù lì táng huáng
guān miăn táng huáng
hōng táng dà xiào
măn táng hóng
qún yán táng
măn táng guàn
jǐ jǐ yī táng
dà yă zhī táng
duì bù gōng táng
dă tuì táng gǔ
lóu táng guăn suǒ
yǐn láng rù shì
yí biăo táng táng
tóng shì cāo gē
shí shì jiǔ kōng
guāng táng táng
hóng táng táng
mào táng táng
zhèng zhèng táng táng
măn măn táng táng
táng táng zhī zhèn
táng táng yī biăo
táng táng yí biăo
kěn táng kěn gòu
kěn gòu kěn táng
wú jiā wú shì
yí jiā yí shì
yí shì yí jiā
mí shì mí jiā
táng zāi huáng zāi
yī biăo táng táng
堂室的拼音是:táng shì点击 图标播放堂室的发音。