村落外围筑有防御用的土堡。泛指村庄。
引 《后汉书·方术传下·赵彦》:“彦 推遁甲,教以时进兵,一战破贼,燔烧屯坞。”《三国志·吴志·周鲂传》:“江边空旷,屯坞虚损。”
屯 [ tún ] 1. 聚集,储存。如 屯粮。屯积。屯聚。2. 驻军防守。如 屯兵。屯垦。屯田(驻军开垦田地)。3. 村庄。如 皇姑屯。屯子(村庄)。屯 [ zhūn ] 1. 困难。如 屯蹇(不顺利,艰难困苦)。[更多解释]
坞 [ wù ] 1. 小障蔽物,防卫用的小堡。亦称“庳城”。2. 四面高中间凹下的地方。如 山坞。花坞。3. 水边建筑的停船或修造船只的地方。如 船坞。[更多解释]
tún tún
jǐn tún tún
yīn yīn tún tún
huáng gū tún shì jiàn
zhù tún
huā wù
tún yíng
chuán wù
tún bīng
è tún
hăo lái wū
tún tián
tún zǐ
liǔ tún tián
zì rán tún
yōu wù
tún shù
zhú wù
tún jī
zhūn jiăn
tún kěn
tún shǒu
tún jù
tún liáng
zhào shù tún
mǔ wù
zhuāng tún
yíng wù
tún băo
tún bèi
tún bì
tún biàn
tún bó
tún bù
tún cāng
tún cì
tún cuì
tún dá
tún dăn
tún dí
tún dǐ
tún dīng
tún dùn
tún fáng
tún è
tún fēng
tún fū
tún gēng
tún guān
tún hé
tún hēng
tún hòu
tún jí
屯坞的拼音是:tún wù点击 图标播放屯坞的发音。