指房屋。
引申为庇荫。
喻风范,气度。
引 汉•孔融 《缮治郑公宅教》:“必缮治墙宇,以俟还。”《晋书·孝愍帝纪》:“帝之继皇统也,属 永嘉 之乱,天下崩离, 长安 城中户不盈百,墙宇穨毁,蒿棘成林。”唐•杜甫 《课伐木》诗:“墙宇资屡修,衰年怯幽独。”清•蒲松龄 《聊斋志异·王成》:“时盛夏燠热,村外故有 周 氏园,墙宇尽倾,唯存一亭。”
引 北齐•颜之推 《颜氏家训·名实》:“祖考之嘉名美誉,亦子孙之冕服墙宇也。”
引 晋•袁宏 《三国名臣序赞》:“邈哉 崔生,体正心直,天骨疏朗,墙宇高嶷。”《晋书·王湛王坦之等传论》:“坦之 墙宇凝旷,逸操金贞。”清•曾国藩 《邓湘皋先生墓表》:“磵东 墙宇自峻,与人少可。”
住宅、屋舍。
引 汉·孔融〈缮治郑公宅教〉:「傥有归来之思,无寓人于我室,毁伤其藩垣林木,必缮治墙宇以俟还。」唐·杜甫〈课伐木〉诗:「雷雨蔚含蓄,墙宇资屡修。」
比喻人的风范、器度。
引 《晋书·卷七十五·王湛等传·史臣曰》:「坦之墙宇凝旷,逸操金贞。」
墙 [ qiáng ] 1. 用砖石等砌成承架房顶或隔开内外的建筑物。如 砖墙。土墙。院墙。城墙。墙垣。墙头。墙头草。铜墙铁壁。2. 门屏。如 萧墙(喻内部,如“祸起墙墙”)。3. 古代出殡时张于棺材周围的帏帐。[更多解释]
宇 [ yǔ ] 1. 屋檐,泛指房屋。如 宇下(屋檐之下,喻在他人庇护之下)。屋宇。庙宇。宇宙(a.屋檐和栋梁;b.空间与时间;c.天地)。2. 国土,疆土。如 故宇。3. 整个空间世界。如 宇内(指天下)。玉宇。宇航。4. 风度,仪表。如 眉宇(指人的样子,仪表)。器宇轩昂。[更多解释]
yǔ zhòu
qiáng bì
wéi qiáng
chéng qiáng
qiáng jiăo
miào yǔ
yǔ háng
wā qiáng jiăo
qiáng tóu căo
qiáng yǒu ěr
qiáng wài hàn
tóng qiáng tiě bì
qì yǔ xuān áng
gǒu jí tiào qiáng
hóng xìng chū qiáng
qióng lóu yù yǔ
gé qiáng yǒu ěr
huò qǐ xiāo qiáng
xiōng dì xì qiáng
tiě bì tóng qiáng
jiàn gēng jiàn qiáng
jiàn qiáng jiàn gēng
qì yǔ áng áng
shēng zhèn huán yǔ
miàn qiáng ér lì
yǔ háng yuán
fáng huǒ qiáng
yǔ zhòu guān
yǔ háng fú
guǐ dă qiáng
fēng huǒ qiáng
nǚ ér qiáng
yǔ zhòu fēi chuán
qiáng dăo zhòng rén tuī
xiōng dì xì yú qiáng
yī yǔ zhuàng dăo qiáng
yǔ zhòu fēi xíng qì
chāi dōng qiáng bǔ xī qiáng
dà bào zhà yǔ zhòu xué
shāng dài chéng qiáng yí zhǐ
qiáng lǐ kāi huā qiáng wài xiāng
qiáng yǒu fèng , bì yǒu ěr
fèn tǔ zhī qiáng bù kě wū
qiáng yǒu fēng , bì yǒu ěr
zhèng niú chù qiáng chéng bā zì
dōng xiàng ér wàng , bù jiàn xī qiáng
qiáng tóu yī kē căo , fēng chuī liăng biān dăo
tǔ bāng tǔ chéng qiáng , qióng bāng qióng chéng wáng
gāo qiáng
yú qiáng
xiè yǔ
yǔ wén
xī qiáng
dòng yǔ
wū yǔ
yuàn qiáng
gōng qiáng
qiáng jī
diàn yǔ
墙宇的拼音是:qiáng yǔ点击 图标播放墙宇的发音。