指有婚姻关系的亲戚。
引 《新唐书·顾彦朗传》:“建 素有吞噬心,以 彦朗 与婚婭,久未忍。”《新唐书·儒学传中·柳冲》:“山东 之人质,故尚婚婭,其信可与也……及其弊,则尚婚婭者先外族,后本宗。”
婚 [ hūn ] 1. 男女结为夫妇。如 结婚。新婚。已婚。婚姻。婚约。婚礼。婚变。婚娶。婚外恋。离婚。[更多解释]
娅 [ yà ] 1. 连襟,姊妹二人丈夫的互相称谓。如 娅婿。[更多解释]
hūn yīn
hūn lǐ
hūn shì
jié hūn
lí hūn
xīn hūn
dìng hūn
qiú hūn
chà yà
yà chà
xīn hūn yàn ěr
zhǐ fù wéi hūn
hūn yīn fă
wèi hūn qī
wèi hūn fū
hūn wài liàn
hūn wài qíng
zhèng hūn rén
zhǔ hūn rén
hūn shēng zǐ nǚ
xiăo èr hēi jié hūn
hăo nán bù chī hūn shí fàn
hūn jià
bīn hūn
chéng hūn
hūn pèi
hūn yuē
tōng hūn
èr hūn
fù hūn
wèi hūn
zăo hūn
shì hūn
xǔ hūn
wán hūn
hūn shā
qiăng hūn
hūn liàn
yǐ hūn
hūn qìng
zhèng hūn
jié hūn zhèng shū
nán hūn nǚ jià
tuì hūn
hūn líng
hūn qǔ
wăn hūn
hūn jiăn
chóng hūn
zhēng hūn
hūn qī
zài hūn
hūn biàn
hūn sú
hūn shū
jīn hūn
chū hūn
bāo bàn hūn yīn
婚娅的拼音是:hūn yà点击 图标播放婚娅的发音。