生气,恼火。
引 《四游记·题圣印弥勒佛收妖》:“我本国君王吃恼,説我僧人偷去宝贝,故不放光,把我一寺僧人,俱已打死。”
生气、恼怒。
引 《四游记·西游记·第三七回》:「我本国君王吃恼,说我僧人偷去宝贝,故不放光,把我一寺僧人,俱已打死。」《三宝太监西洋记通俗演义·第三回》:「道士看见金员外吃恼,问道:『这签何处用?』」
吃 [ chī ] 1. 把东西送进口中咽下,或依靠某种事物生活。如 吃饭。吃药。吃斋。2. 消灭(多用于军事、棋奕)如 吃掉敌人一个连。3. 吸。如 吃烟。4. 感受。如 吃惊。吃紧。吃一堑,长( zhǎng )一智。5. 挨。如 吃官司。6. 承受,支持。如 吃不消。7. 船身入水的深度。如 吃水深浅。8. 被。如 吃那厮砍了一刀。9. 说话结巴。如 口吃。[更多解释]
恼 [ nǎo ] 1. 发怒,怨恨。如 恼恨。恼火。2. 烦闷,苦闷。如 烦恼。苦恼。懊恼。恼丧( sàng )。[更多解释]
xiăo chī
fán năo
chī fàn
chī jīng
kǔ năo
chī kǔ
hăo chī
chī kuī
chī hē
chī shuǐ
năo huǒ
năo nù
ào năo
qì năo
chī lì
chī jǐn
chī xiāng
năo rén
chī zhòng
chī de kāi
chī bù kāi
hū chī
chī là là
kēng kēng chī chī
năo xiū chéng nù
chī bái shí
gǒu chī shǐ
dà chī yī jīng
chī kǔ nài láo
dà chī dà hē
shěng chī jiăn yòng
chī dà guō fàn
zì tăo kǔ chī
chī chī hē hē
zuò chī shān kōng
zhēng fēng chī cù
zì xún fán năo
yín chī măo liáng
hào chī lăn zuò
ruăn yìng bù chī
chī lǐ pá wài
chī bì mén gēng
duō chī duō zhàn
chī xiàn chéng fàn
chī yă bā kuī
hú chī hăi hē
chī chī
chī dā dā
năo bā bā
năo fèn fèn
năo hèn hèn
năo xìng xìng
àn qì àn năo
féi chī féi hē
hăo chī hăo hē
chī xīn chī kǔ
chī shí huì shí
kào shān chī shān
chī bù shàng
吃恼的拼音是:chī năo点击 图标播放吃恼的发音。