指汉冯唐白首被招之事。
指 汉•冯唐 白首被招之事。参见“冯唐易老”。
引 唐•杜甫 《哭韦大夫之晋》诗:“贡 喜音容间, 冯 招疾病缠。”
冯 [ féng ] 1. 姓。冯 [ píng ] 1. 同“凭”,凭借,依靠。2. 马行速。[更多解释]
招 [ zhāo ] 1. 打手势叫人来。如 招唤。招呼。招手上车。2. 用公开的方式使人来。如 招集。招收。招纳。招贤。招聘。招兵买马。3. 应接。如 招待宾客。4. 引来。如 招惹。招引。招揽。招致。5. 承认自己的罪行。如 招供。招认。不打自招。6. 同“着”。7. 摇动。如 招摇(故意张大声势,引人注意)。[更多解释]
zhāo pái
huā zhī zhāo zhăn
zhāo biāo
zhāo hū
zhāo shēng
zhāo pìn
zhāo dài
zhāo shāng
zhāo shōu
zhāo shǒu
zhāo gōng
zhāo mù
zhāo kăo
zhāo zhì
zhāo yáo
féng féng
yī zhāo
jīn zì zhāo pái
zhāo yáo guò shì
zhāo bīng măi mă
zhāo yáo zhuàng piàn
bù dă zì zhāo
qū dă chéng zhāo
shù dà zhāo fēng
zhāo zhāo
féng féng yì yì
dà féng xiăo féng
bào hǔ píng hé
zhāo quán nà huì
zhāo shì rě fēi
zhāo xiáng nà pàn
zhāo dāi huì
dă zhāo hū
zhāo dài suǒ
nǚ zhāo dài
zhāo tiē huà
shuă huā zhāo
zhāo nǚ xù
zhāo zhī jí lái
jiăng féng yán zhàn zhēng
jì zhě zhāo dài huì
dōng wú zhāo qīn , nòng jiă chéng zhēn
zhāo wén dài
zhāo yǐn
zhāo xián
zhāo lăn
zhāo huì
féng yì
zhāo lái
zhāo rě
píng hé
zhāo xiáng
zhāo bīng
féng yù xiáng
zhāo shù
zhāo nà
féng mèng lóng
dă zhāo
冯招的拼音是:féng zhāo点击 图标播放冯招的发音。