谓皇族、国姓。
为同姓。
谓皇族、国姓。 《北齐书·元文遥传》:“初 文遥 自 洛 迁 鄴,惟有地十顷,家贫,所资衣食而已。
引 魏 之将季,宗姓被侮,有人冒相侵夺, 文遥 即以与之。”《宋史·赵湘传》:“湘 因言:‘宗室风化所本,宜有以训厉,愿特製铭以赐南北邸。’帝悦,为製宗室座右铭,赐 寧王 元偓 以下并及 湘,且諭之曰:‘卿宗姓也,故赐卿。’”
引 康有为 《大同书》绪言:“归对妻儿,慹然若非人。虽然,乡人之酬酢,里妇之应接,儿童之抚弄,宗姓之亲昵,耳闻皆勃谿之声,目覩皆困苦之形。”
皇族。
引 《北齐书·卷三八·元文遥传》:「魏之将季,宗姓被侮,有人冒相侵夺,文遥即以与之。」《宋史·卷三〇三·赵湘传》:「帝悦,为制宗室座右铭,赐宁王元偓以下并及湘,且谕之曰:『卿,宗姓也,故赐卿。』」
宗 [ zōng ] 1. 家族的上辈,民族的祖先。如 祖宗。宗庙。宗祠。2. 家族。如 宗法(封建社会以家族为中心,按制统远近区别亲疏的制度)。宗族。宗室(帝王的宗族)。宗兄。3. 派别。如 宗派。禅宗(佛教的一派)。4. 主要的目的和意图。如 宗旨。开宗明义。5. 尊奉。如 宗仰。6. 为众人所师法的人物。如 宗师。7. 量词,指件或批。如 一宗心事。8. 姓。[更多解释]
姓 [ xìng ] 1. 表明家族的字。如 姓氏。姓名。贵姓(询问对方姓氏的敬辞)。2. 平民。如 万姓。老百姓。[更多解释]
zōng jiào
băi xìng
zōng zhǐ
xìng míng
zǔ zōng
xìng shì
dà zōng
zhèng zōng
tóng zōng
yī zōng
kāi zōng míng yì
chuán zōng jiē dài
yǐn xìng mái míng
guāng zōng yào zǔ
zhǐ míng dào xìng
píng tóu băi xìng
zūn xìng dà míng
găi míng huàn xìng
liè zǔ liè zōng
zōng yé yé
dà běn dà zōng
tóng míng tóng xìng
xíng bù gēng míng , zuò bù găi xìng
yú ròu băi xìng
lăo băi xìng
lăo zǔ zōng
băi jiā xìng
zōng zhǔ guó
zōng zhǔ quán
zōng jiào găi gé yùn dòng
zhǐ xǔ zhōu guān fàng huǒ , bù xǔ băi xìng diăn dēng
zōng běn
huáng zōng xī
fă yăn zōng
chán zōng
táng tài zōng
zōng pài zhǔ yì
tài zōng
wén zōng
liǔ zōng yuán
lín jì zōng
zōng zé
zōng pài
hàn xìng
gāo zōng
mì zōng
jìng tǔ zōng
táng xuán zōng
shì zōng
huá yán zōng
zōng miào
zōng guó
zōng yăng
lǐ zōng rén
zōng shì
jiǔ xìng
shī zōng
zhǒng xìng
zuǒ zōng táng
zōng shè
宗姓的拼音是:zōng xìng点击 图标播放宗姓的发音。