亦作“升受”。参见:升授。
亦作“升受”。升官授职。
引 《后汉书·栾巴传》:“虽干吏卑末,皆课令习读,程试殿最,随能升授。”南朝•梁 江淹 《王俭为左仆射诏》:“升授之宜,盖允具瞻。”《水浒传》第一〇一回:“宋江 等正在征剿,未便升受,待 淮西 奏凯,另行酌议封赏。”清•夏燮 《中西纪事·粤民义师》:“黄恩彤 自 江寧 藩司升授 粤 抚。”升迁授官。 《水浒传》第三九回:“通判所言有理,下官即日也要使人回家,书上就荐通判之功,使家尊面奏天子,早早陞授富贵城池,去享荣华。”《明史·选举志三》:“请仍遵 洪武 旧制,於内外九年考满官内拣择陞授,或亲择朝臣才望者任之。”
升 [ shēng ] 1. 容量单位。2. 量粮食的器具。3. 向上,高起,提高。如 升力(亦称“举力”)。升格。升华(➊固态物质直接变为气;➋喻事物的提高和精炼)。升迁。升值。升堂入室(喻人的学问造诣由浅入深,循序渐进,达到精深)。晋升。提升。[更多解释]
授 [ shòu ] 1. 给,与。如 授予。授权。授命。授奖。授旗。授衔。授意。2. 教,传给。如 授业。[更多解释]
jiào shòu
xù rì dōng shēng
shàng shēng
tí shēng
shòu yǔ
shēng jí
shòu quán
chuán shòu
huí shēng
shēng huá
pān shēng
jìn shēng
jiăng shòu
shòu kè
shēng xué
shēng kōng
shēng zhí
shēng jiàng
shēng téng
shēng qí
hán shòu
shēng guān
yuè shēng
shēng qiān
shēng píng
háo shēng
gōng shēng
shì shēng
gē wǔ shēng píng
miàn shòu jī yí
jī quăn shēng tiān
jiàn wēi shòu mìng
kǒu chuán xīn shòu
bù bù gāo shēng
rú rì fāng shēng
zhí shēng jī
fù jiào shòu
shēng xué lǜ
shēng jiàng jī
rén gōng shòu jīng
kè zuò jiào shòu
hán shòu dà xué
făn qián zhí shēng jī
wǔ zhuāng zhí shēng jī
nán nǚ shòu shòu bù qīn
yī fó chū shì , èr fó shēng tiān
yī rén dé dào , jī quăn fēi shēng
yī rén dé dào , jī quăn shēng tiān
yī zǐ chū jiā , qī zǔ shēng tiān
yī zǐ chū jiā , jiǔ zǔ shēng tiān
shēng tiān
shòu jì
fēi shēng
zhǐ shòu
shēng qǐ
shòu yè
shòu shòu
shēng gāo
bàn shēng
shòu jiăng
升授的拼音是:shēng shòu点击 图标播放升授的发音。