桐木偶。古代殉葬的俑。
见“桐木人”。
引 汉•桓宽 《盐铁论·散不足》:“匹夫无貌领,桐人衣紈綈。”唐•段成式 《酉阳杂俎·尸穸》:“桐人起 虞卿,明衣起 左伯桃,挽歌起 紼謳。”宋•高承 《事物纪原·农业陶渔·桐人》:“今丧葬家,於壙中置桐人,有仰视俯听,乃蒿里老人之类。”
古时用桐木做成的陪葬木偶。
引 汉·桓宽《盐铁论·散不足》:「今厚资多藏,器用如生人,郡国繇吏素桑楺,偶车橹轮,匹夫无貌领,桐人衣纨绨。」
桐 [ tóng ] 1. 〔泡( pāo )~〕落叶乔木,叶大,开白色或紫色花,木材可做琴、船、箱等物。2. 〔梧~〕见“梧”。[更多解释]
人 [ rén ] 1. 由类人猿进化而成的能制造和使用工具进行劳动、并能运用语言进行交际的动物。如 人类。2. 别人,他人:“~为刀俎,我为鱼肉”。待~热诚。3. 人的品质、性情、名誉。如 丢人,文如其人。[更多解释]
rén mén
rén mín
gè rén
rén lèi
bēi tiān mǐn rén
rén yuán
rén wù
gōng rén
lăo rén
rén cái
rén shēng
qìn rén xīn pí
rén kǒu
bìng rén
fū rén
kè rén
dí rén
rén shì
nǚ rén
rén shù
shī rén
zhǔ rén
wàn rén kōng xiàng
rén qún
rén dà
jūn rén
rén gé
rén xīn
rén quán
rén tǐ
rén lì
dà rén
yǐn rén rù shèng
yòng rén
huá rén
rén jiā
sī rén
rén wén
jiā rén
rén jiān
qīn rén
míng rén
fă rén
xíng rén
rén mă
shāng rén
gǔ rén
shì rén
rén shēn
chéng rén
guó rén
rén xìng
xīn rén
wén rén
ài rén
fù rén
rén xuăn
nán rén
yóu rén
桐人的拼音是:tóng rén点击 图标播放桐人的发音。