斑驳,色彩错杂貌。
斑斑点点而有剥落。
引 五代 欧阳炯 《题景焕画应天寺壁天王歌》:“臂横鹰爪尖纤利,腰缠虎皮斑剥红。”明•周浈 《池口舟中见九华山》诗:“嵁霞上斑剥,石乳下碖硱。”臧克家 《自己的写照》:“武昌,这座斑剥的古城。”
引 宋•叶绍翁 《四朝闻见录附录·题大令保母帖》诗:“点画微微见斑剥,陶坯泥沙相杂糅。”明•蒋一葵 《长安客话·极乐寺》:“殿前剔牙松数株,松身鲜翠嫩黄,斑剥若鱼鳞,大可七八围,盖奇物也。”清•吴伟业 《画中九友歌》:“尊彝斑剥探 商 周,得意换却千金裘。”
斑驳剥落。
例 如:「斑剥的墙壁经过粉刷后,焕然一新。」
近 剥落
杂色的斑纹。
引 明·周浈〈池口舟中望九华山〉诗:「嵁霞上斑剥,石乳下碖碅。」
斑 [ bān ] 1. 一种颜色中夹杂的别种颜色的点子或条纹。如 斑点。斑纹。斑斓。雀斑。斑秃。斑白。斑竹。斑驳(色彩错落)。管中窥豹,可见一斑(喻从看到的一部分,推测全貌)。[更多解释]
剥 [ bāo ] 1. 去掉外面的皮或其他东西。如 剥皮。剥花生。剥 [ bō ] 1. 义同“剥”( bāo ),用于复合词。如 剥夺。剥削( xuē )。剥落。剥蚀。生吞活剥。[更多解释]
sè căi bān lán
bō xuē
bō duó
bō lí
bān bān
bān bó
bān lán
bān bái
chōu sī bō jiăn
bì bāo
bāo bāo
bāo zhuó
bī bāo
pī bāo
bì bāo bāo
chì bāo bāo
bì bì bāo bāo
bī bī bāo bāo
bì bì bō bō
wǔ căi bān lán
shēng tūn huó bō
bān bó lù lí
lüè jiàn yī bān
chē bān bān
dòng bāo bāo
gān bāo bāo
bān bān diăn diăn
yù yù bān bān
xuè jì bān bān
xuè lèi bān bān
gē bō yuán yuán
bān mă xiàn
lăo nián bān
bō xuē jiē jí
hóng bān láng chuāng
bèi bāo xuē jiē jí
mù xīng dà hóng bān
bāo duó zhèng zhì quán lì
chī yī jié , bāo yī jié
hēi bān wén
bāo qǔ
què bān
yào bān
bō luò
bāo pí
pán bō
bō shí
bō xuē zhě
bān diăn
yī bān
bān mă
bān zhěn shāng hán
bān wén
shòu bān
斑剥的拼音是:bān bāo点击 图标播放斑剥的发音。
答:斑剥的近义词是:剥落。