勤勉。劝勉。
勤勉。
引 《史记·秦始皇本纪》:“皆遵度轨,和安敦勉,莫不顺令。”
劝勉。
引 《晋书·魏舒传》:“帝手詔敦勉,而 舒 执意弥固。”宋•王禹偁 《与李宗谔书》:“日者痡僕自京师来,辱惠手翰,敦勉过厚,幸甚。”清•和邦额 《夜谭随录·崔秀才》:“今急切相需,乃不破一文,乃反以肤词迂説相敦勉,所谓道义之交,固如是乎?”
敦 [ dūn ] 1. 厚道,笃厚。如 敦朴。敦厚。敦实。2. 诚心诚意。如 敦聘。敦请。3. 督促:“使虞~匠”。~劝。~促。4. 姓。敦 [ duì ] 1. 古代盛黍稷的器具。[更多解释]
勉 [ miǎn ] 1. 力量不够而尽力做。如 勉力。勉强( qiǎng )。勉为其难。2. 劝人努力,鼓励。如 勉励。勉勖。勉慰。自勉。互勉。3. 努力。如 勤勉。奋勉。[更多解释]
lún dūn
miăn qiăng
dūn cù
miăn lì
qín miăn
dūn hòu
miăn wéi qí nán
dūn dūn
miăn miăn
hòu dūn dūn
shă dūn dūn
miăn miăn qiăng qiáng
hòu hòu dūn dūn
āi dì měi dūn shū
dūn huáng biàn wén jí
liè zhī dūn shì dēng
lún dūn dì xià tiě dào
dūn lì
dūn huáng
wèi miăn
zì miăn
dūn qǐng
mó dūn
quàn miăn
zhū dūn rú
hā dūn
dūn chóng
kāi pǔ dūn
wă dūn
gòng miăn
wēn róu dūn hòu
dūn chǔn
fèn miăn
mù jiàng dūn hòu
jiā miăn
nǐ dūn
dūn rú
kè dūn
dūn mù
mǐn miăn
mǐn miăn cóng shì
dūn kěn
hún dūn
dūn shí
diāo gōng
dūn ài
dūn běn
dūn bī
dūn bǐ
dūn cháng
dūn chì
dūn chǔ
dūn chún
dūn cí
dūn dà
敦勉的拼音是:dūn miăn点击 图标播放敦勉的发音。