犹初日。
引 唐•韦元旦 《早朝》诗:“挈壶分早漏,伏槛耀初暾。”清•王夫之 《南岳赋》:“拂车辙于层峦,观初暾之轮囷。”
初 [ chū ] 1. 开始时,开始的部分。如 初始。正月初一。初旬。初稿。初等。初版。初试。初创。初绽。初叶(指某一历史时期的最初一段)。初夜(a。指进入夜晚不久的时候;b。指新婚第一夜)。2. 原来的,原来的情况。如 初衷。和好如初。3. 姓。[更多解释]
暾 [ tūn ] 1. 〔~~〕形容日光明亮温暖,亦用以形容火光炽盛。2. 刚升起的太阳。如 朝( zhāo )暾。[更多解释]
rú mèng chū xǐng
dāng chū
chū qī
nián chū
chū zhōng
chū yī
chū xià
chū nián
chū liàn
chū chū máo lú
chū bù
zuì chū
chū jí
chū cì
chū shǐ
chū děng
chū shēng
qǐ chū
chū lái zhà dào
hé bì dāng chū
qíng dòu chū kāi
chū lù fēng máng
dà mèng chū xǐng
chū shēng zhī dú
chū lù tóu jiăo
huǐ bù dāng chū
chū chū
tūn tūn
chū jí shè
chū jù guī mó
běn chū zǐ wǔ xiàn
yǐn hú shàng chū qíng hòu yǔ
shè huì zhǔ yì chū jí jiē duàn
jiào fù chū lái , jiào ér yīng hái
mǐ bù yǒu chū , xiăn kè yǒu zhōng
zăo zhī jīn rì , huǐ bù dāng chū
chū kè
běn chū
rú chū
yuè chū
chū jiàn
chū qǐ
chū lìng
chū chūn
chū xiào
chū zǔ
chū qiū
chū jiǔ
chū píng
chū shěn
chū yè
chū míng
chū jiāo
chū băn
chū jiān
chū dōng
shèn chū
wéi chū
chū zhěn
初暾的拼音是:chū tūn点击 图标播放初暾的发音。