唐代节度领刺史者出行时的仪仗。
泛指高官之仪仗。
借指高官。
唐 代节度领刺史者出行时的仪仗。
引 《新唐书·百官志四下》:“节度使掌总军旅,顓诛杀。初授,具帑抹兵仗诣兵部辞见,观察使亦如之。辞日,赐双旌双节。”
引 唐•李商隐 《为怀州李中丞谢上表》:“赐以竹符之重,遂使 霍氏 固辞之第,早建双旌。”徐炯 注:“双旌唯节度领刺史者有之,诸州不与焉。今则通用为太守之故事矣。”元•刘忠之 《太常引·送郭复斋》词:“何处望双旌,泛千里孤舟月明。”明•王世懋 《送李太史元甫册封蜀藩》诗:“玉检金泥出大庭,双旌万里去冥冥。”
借指高官。参见“双节”。
引 清•纪昀 《阅微草堂笔记·滦阳消夏录一》:“倘或无知猖獗,突犯双旌,虽手握兵符,徵调不及,一时亦无如之何。”
双 [ shuāng ] 1. 两个,一对。如 一双鞋。双杠。双重( chǒng )。双方。双管齐下。双豆塞聪(耳被堵塞,一无所闻)。双瞳剪水(形容眼珠的清澈)。智勇双全。盖世无双。2. 偶,与“单”相对。如 双数。双号。3. 加倍的。如 双料。双份。4. 姓。[更多解释]
旌 [ jīng ] 1. 古代用羽毛装饰的旗子。又指普通的旗子。如 旌旗。旌铭(旧时丧礼,柩前书死者姓名的旗幡)。2. 表扬。如 旌表。[更多解释]
shuāng fāng
shuāng dă
shuāng yíng
shuāng biān
shuāng chóng
shuāng shuāng
wú shuāng
shuāng quán
shuāng liào
shuāng shēng
chéng shuāng
jǔ shì wú shuāng
yī shuāng
shuāng guăn qí xià
shuāng xǐ lín mén
zhì yǒng shuāng quán
yī jiàn shuāng diāo
yī yǔ shuāng guān
wén wǔ shuāng quán
fú wú shuāng zhì
zhí shuāng shuāng
chéng shuāng chéng duì
ná jiān ná shuāng
shuāng sù shuāng fēi
shuāng qī shuāng sù
zhuō jiān zhuō shuāng
xīn jīng yáo yáo
gài shì wú shuāng
shuāng shǒu
shuāng xiū rì
shuāng bāo tāi
shuāng rèn jiàn
shuāng rén wǔ
shuāng rén chuáng
shuāng yăn pí
shuāng zhí gōng
shuāng guǐ zhì
shuāng yuè kān
shuāng guān yǔ
shuāng jì dào
shuāng shēng zǐ
shuāng yăng shuǐ
shuāng huáng guăn
shuāng xué wèi
shuāng jiān tiāo
chàng shuāng huáng
shuāng chóng guó jí
shuāng băi fāng zhēn
shuāng chóng rén gé
shuāng fǔ fá gū shù
lǐ shuāng shuāng xiăo zhuàn
shuāng èr cì fāng chéng
shuāng zǐ yè zhí wù
shuāng dòng lì dà kè chē
yī mă bù kuà shuāng ān
shuāng jí xíng jí chéng diàn lù
fú wú shuāng zhì , huò bù dān xíng
shuāng shuǐ nèi lěng qì lún fā diàn jī
shuāng qīn
shuāng zhū
双旌的拼音是:shuāng jīng点击 图标播放双旌的发音。