打哈欠,伸懒腰。
英 stretch oneself and yawn;
伸懒腰、打呵欠。参见“欠伸”。
引 《太平广记》卷三一三引 五代 王仁裕 《玉堂闲话·葛氏妇》:“每神将至,妇则先伸欠呵嚔,谓侍者曰:‘彼已至矣!’”宋•秦观 《遣疟鬼文》:“秋得痎疟之疾,发以景中,起於毛端,伸欠乃作。”
伸 [ shēn ] 1. 舒展开。如 伸直。伸手(a.伸出手;b.喻向别人或上级要东西、荣誉、照顾;c.指插手)。伸张(扩大,如“伸张正义”)。2. 姓。[更多解释]
欠 [ qiàn ] 1. 人在疲倦时张口出气。如 打哈欠。2. 身体稍稍向上移动。如 欠身。3. 短少,不够。如 欠缺。欠安。4. 借别人的财物没有还或应当给人的事物还没有给。如 拖欠。欠账。欠 [ qian ] [更多解释]
qiàn kuăn
yán shēn
tuō qiàn
shēn shǒu
qiàn quē
shēn zhăn
qiàn zhàng
hē qiàn
qiàn jiā
shēn suō
qiàn tuǒ
néng qū néng shēn
shēn shēn
zhí shēn shēn
qiàn qiàn dā dā
qiàn qiàn diū diū
qǐ qǐ qiàn qiàn
néng shēn néng qū
néng shēn néng suō
dă hā qian
shēn lăn yāo
qiàn dù ér qìng jiā
shēn shǒu bù jiàn zhăng
wàn shì jù bèi , zhǐ qiàn dōng fēng
shuǐ lái shēn shǒu , fàn lái zhāng kǒu
shē qiàn
shēn chū
hā qian
shēn tăn
shēn zhāng
qiàn tiáo
qiàn shé
shēn zhí
shēn cháng
qiàn zhài
shēn tuǐ
qū shēn
shēn yāo
qiàn shēn
shēn chí
shēn dào
shēn fù
shēn dǒu
shēn ēn
lā shēn
shēn yán
jī qiàn
quē qiàn
qiàn ān
kuī qiàn
qiàn zī
xià qiàn
qiàn chăn
qiàn diăn
qiàn fá
qiàn fèng
qiàn fù
伸欠的拼音是:shēn qiàn点击 图标播放伸欠的发音。