古代宫廷中的一种仪仗。
引 《新唐书·仪卫志上》:“元日、冬至大朝会,宴见蕃国王……又有殳仗、步甲队,将军各一人检校。”《宋史·仪卫志五》:“皇太后、皇后卤簿……次左右领军卫折衝都尉各一员,检校殳仗。”
殳 [ shū ] 1. 古代兵器名。以竹、木制成,一端有棱。2. 秦书八体之一。3. 㦸柄。4. 古代船尾用以控制方向的工具。5. 姓。[更多解释]
仗 [ zhàng ] 1. 兵器。如 仪仗。明火执仗。2. 拿着兵器。如 仗剑。3. 战争。如 打仗。胜仗。4. 凭借,依靠。如 倚仗。仰仗。仗恃。仗义执言(为了正义说公道话)。[更多解释]
shèng zhàng
dă zhàng
zhàng yì zhí yán
dă fān shēn zhàng
gǒu zhàng rén shì
míng huǒ zhí zhàng
zhàng shì qī rén
zhàng yì shū cái
shū cái zhàng yì
yǐ cái zhàng shì
yǐ guān zhàng shì
yí zhàng duì
fān shēn zhàng
yí zhàng
yăng zhàng
bài zhàng
gàn zhàng
yī zhàng
pào zhàng
yìng zhàng
yǐ zhàng
duì zhàng
bào zhàng
zhàng dăn
zhàng yì
zhàng shì
quán zhàng
zhàng qì
qīng cái zhàng yì
sān zhàng
mà zhàng
chăo zhàng
è zhàng
wú zhàng
shū shū
chē zhàng
yǐn zhàng
kāng kăi zhàng yì
qì zhàng
zhàng mă hán chán
mă zhàng
xiān zhàng
róng zhàng
xíng xiá zhàng yì
dă xuě zhàng
píng zhàng
shì zhàng
zhàng jiàn
zhǐ zhàng
huī zhàng
zhōng zhàng
bǐ zhàng
zī zhàng
lián shū
kāi zhàng
kăi zhàng
huàn zhàng
zhǔ zhàng
殳仗的拼音是:shū zhàng点击 图标播放殳仗的发音。