谓年老糊涂。
引 元•关汉卿 《五侯宴》第一折:“恁时节老人家暮古,与人家重生活难做。”
糊涂。元·关汉卿也作「慕古」、「慕顾」。
引 《五侯宴·第一折》:「恁时节老人家暮古,与人家重生活难做。」
暮 [ mù ] 1. 傍晚,太阳落山的时候。如 日暮。暮气。暮色。日暮途穷。暮鼓晨钟。2. 晚,将尽。如 暮春。暮年。暮节。暮齿(晚年)。[更多解释]
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
gǔ dài
měng gǔ
gǔ rén
kăo gǔ
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
gǔ jì
zhāo sī mù xiăng
gǔ jí
yuăn gǔ
mù sè
gǔ dū
gǔ dǒng
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
zhāo mù
gǔ bā
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
cháo cháo mù mù
rén xīn bù gǔ
zhāo sān mù sì
zhāo qín mù chǔ
gǔ dào rè cháng
diāo zuān gǔ guài
rì mù tú qióng
chuí mù zhī nián
bó gǔ tōng jīn
mù qì chén chén
mù gǔ chén zhōng
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
mù mù
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
yìng gǔ gǔ
暮古的拼音是:mù gǔ点击 图标播放暮古的发音。