助兴,增其欢乐。
引 《新唐书·让皇帝宪传》:“南曰‘勤政务本之楼’,帝时时登之,闻诸王作乐,必亟召升楼,与同榻坐,或就幸第,赋诗燕嬉,赐金帛侑欢。”《东周列国志》第七九回:“兹有歌婢十羣,可以侑欢;良马三十駟,可以服车,敬致左右,聊申悦慕。”
侑 [ yòu ] 1. 相助。2. 在筵席旁助兴,劝人吃喝。如 侑食。侑饮。侑觞。3. 报答。4. 通“宥”,宽赦。[更多解释]
欢 [ huān ] 1. 快乐,高兴。如 欢乐。欢庆。欢会。欢快。欢颜。尽欢而散。郁郁寡欢。2. 喜爱,亦指所喜爱的人。如 心欢。新欢旧识。3. 活跃,起劲,旺盛。如 欢蹦乱跳。欢实。机器转得真欢。[更多解释]
huān hū què yuè
xǐ huān
huān yíng
huān lè
huān xǐ
huān hū
huān kuài
lián huān
huān qìng
huān xiào
huān dù
huān sòng
kuáng huān
huān téng
huān yú
hé jiā huān
huān shēng xiào yǔ
huān xīn gǔ wǔ
jiē dà huān xǐ
huān tiān xǐ dì
bēi huān lí hé
bù huān ér sàn
xún huān zuò lè
yù yù guă huān
huān bèng luàn tiào
huān shēng léi dòng
wò shǒu yán huān
qiăng yán huān xiào
rén huān mă jiào
huān liū liū
huān yuè yuè
yì yì bù huān
chéng huān chéng xǐ
zăi huān zăi xiào
lián huān huì
kuáng huān jié
sā huān ér
jīn hé huān
kōng huān xǐ
huān jù yī táng
huān gē xiào yǔ
huān yú xián yè duăn
bù shòu huān yíng de rén
huān huì
huān jù
jiāo huān
gāo huān
huān xīn
gē huān
huān chàng
sā huān
huān yuè
guă huān
hé huān
huān yán
huān yàn
bēi huān
侑欢的拼音是:yòu huān点击 图标播放侑欢的发音。