犹妙手。
引 南朝 梁简文帝 《与湘东王论文书》:“《阳春》高而不和,妙声絶而不寻,竟不精讨錙銖,覈量文质,有异巧心,终愧妍手。”
妍 [ yán ] 1. 美丽。如 妍媸(美好和丑恶)。百花争妍。2. 巧。如 妍捷。[更多解释]
手 [ shǒu ] 1. 人使用工具的上肢前端。如 手心。棘手(形容事情难办,像荆棘刺手)。着( zhuó )手(开始做,动手)。手不释卷。2. 拿着。如 人手一册。3. 亲自动手。如 手稿。手迹。手令。手书(a。笔迹;b。亲笔书信)。4. 技能、本领。如 手法(技巧,方法)。手段。留一手。5. 做某种事情或擅长某种技能的人。如 国手。扒手。生产能手。6. 小巧易拿的。如 手枪。手册。[更多解释]
shǒu duàn
xuăn shǒu
duì shǒu
shǒu shù
shǒu xù
shǒu jī
shǒu bù shì juàn
shǒu zhǐ
qí shǒu
shǒu fă
liăng shǒu
niè shǒu niè jiăo
shǒu qiāng
yăn jí shǒu kuài
shǒu bì
shǒu xià
gē shǒu
shǒu jiăo
gāo shǒu
zhù shǒu
néng shǒu
shǒu gōng
shǒu zhăng
shǒu biăo
xià shǒu
shǒu shì
shǒu cè
shǒu yì
shǒu pà
shǒu wàn
rén shǒu
shǒu juàn
shǒu xīn
shuǐ shǒu
xiōng shǒu
shǒu tào
chē shǒu
shǒu yìn
shǒu tóu
shā shǒu
shǒu bèi
bái shǒu qǐ jiā
shǒu jīn
shǒu găo
shǒu zú
lā shǒu
bāng shǒu
hăo shǒu
zhuó shǒu
dòng shǒu
ài bù shì shǒu
shēn shǒu
rù shǒu
wò shǒu
fēn shǒu
huī shǒu
shǒu máng jiăo luàn
dào shǒu
chū shǒu
fàng shǒu
妍手的拼音是:yán shǒu点击 图标播放妍手的发音。