忘了自己,不感到自己的存在。指不识不知,顺乎自然的处世态度。
不主观,不自用。
引 《庄子·天地》:“有治在人,忘乎物、忘乎天,其名为忘己。忘己之人,是之谓入於天。”
引 宋•苏轼 《司马温公神道碑》:“二圣忘己,惟公是式,公亦无我,惟民是度。”宋•苏轼 《拟殿试策问》:“朕虚心忘己,以来众言。”
忘 [ wàng ] 1. 不记得,遗漏。如 忘记。忘却。忘怀。忘我。忘情。忘乎所以。[更多解释]
己 [ jǐ ] 1. 对别人称本身。如 自己。知己。反求诸己。推己及人。己所不欲,勿施于人。2. 天干的第六位,用作顺序第六的代称。[更多解释]
shǔ diăn wàng zǔ
liú lián wàng făn
jǐ hài zá shī
niàn niàn bù wàng
fèi qǐn wàng shí
wàng hū suǒ yǐ
zhī jǐ
wàng jì
dé yì wàng xíng
wàng què
wàng diào
yí wàng
wàng wǒ
jiàn wàng
tī jǐ
wàng ēn fù yì
sǔn rén lì jǐ
gè shū jǐ jiàn
zì jǐ
wàng nián jiāo
zì jǐ rén
wàng xíng jiāo
fú jǐ shì
yán yú lǜ jǐ
shēn bù yóu jǐ
shě shēng wàng sǐ
zhī jǐ zhī bǐ
jù wéi jǐ yǒu
shě jǐ jiù rén
ān fèn shǒu jǐ
kè jǐ fèng gōng
gōng ér wàng sī
tuī jǐ jí rén
wàng nián zhī jiāo
gè chí jǐ jiàn
lè ér wàng făn
yǒng zhì bù wàng
făn qiú zhū jǐ
jiǔ jiǔ bù wàng
juàn juàn bù wàng
chéng jǐ chéng wù
jǐ nì jǐ jī
zhī bǐ zhī jǐ
wù dài wù wàng
fā fèn wàng shí
guó ěr wàng jiā
guò mù bù wàng
jiǔ yāo bù wàng
shě jǐ cóng rén
shě jǐ wèi rén
shě sǐ wàng shēng
xiān rén hòu jǐ
bù wàng gōu hè
jiàn lì wàng yì
bèi ēn wàng yì
mán xīn mèi jǐ
wăng jǐ zhèng rén
wàng qí suǒ yǐ
xiăo jǐ dé shī
yī jǐ zhī sī
忘己的拼音是:wàng jǐ点击 图标播放忘己的发音。