孤僻迂拙。
引 宋•欧阳修 《和太傅杜相公宠示之作》:“平生孤拙荷公知,敢向公前自衒诗。”宋•曾巩 《回傅权书》:“荒隅之中,孤拙寡偶。”宋•邵博 《闻见后录》卷十五:“飘流之质,愈远而弥疏;孤拙之心,易危而多畏。”
孤 [ gū ] 1. 幼年死去父亲或父母双亡。如 孤儿。遗孤。托孤。孤寡鳏独(孤儿,寡妇,无妻或丧妻的人,年老无子女的人)。2. 单独。如 孤单。孤独。孤立。孤僻。孤傲。孤茕(单独无依然)。孤介。孤身。孤危。孤芳自赏。孤苦伶仃。孤掌难鸣。孤云野鹤(喻闲逸逍遥的人)。3. 古代帝王的自称。如 孤家。孤王。4. 古同“辜”,辜负。[更多解释]
拙 [ zhuō ] 1. 笨,不灵巧。如 笨拙。弄巧成拙。拙劣。2. 谦辞,称自己的。如 拙作。拙见。拙笔。拙著。[更多解释]
gū lì
gū ér
kǔ xīn gū yì
gū guă
gū dú
gū jì
nòng qiăo chéng zhuō
gū dān
bèn zhuō
zhuō liè
gū pì
zhuō bèn
yú zhuō
gū líng líng
gū fāng zì shăng
yī yì gū xíng
gū zhù yī zhì
gū lì wú yuán
gū lòu guă wén
gū ér guă mǔ
gū jūn fèn zhàn
gū zhăng nán míng
gū kǔ líng dīng
gū jiā guă rén
guān guă gū dú
gū hún yě guǐ
chēng gū dào guă
xīn láo rì zhuō
gū lìng lìng
gū dīng dīng
gū gū dān dān
qióng qióng gū lì
gū ēn fù dé
gū ér yuàn
shuāng fǔ fá gū shù
gū ér jiù zǔ jì
qiăo zhà bù rú zhuō chéng
qiăo qī cháng bàn zhuō fū mián
gū lěng
gū zhěn
gū běn
zhào shì gū ér
gū duī
gū nǚ
gū shuāng
gū dăo
zhuāng gū
gū fēng
gū fù
shǒu zhuō
zhuō zhí
gū lăo
gū shēng
gū jūn
gū kǔ
gū chéng
gū shēn
gū shān
gū zhōu
孤拙的拼音是:gū zhuō点击 图标播放孤拙的发音。