宣布和授予。
指用皇帝制书的形式委命官职。
传授。
引 汉•焦赣 《易林·临之噬嗑》:“钦敬昊天,历象星辰,宣授民时,阴阳和调。”
引 《新唐书·刘栖楚传》:“帝问:‘向廷争者在耶?’以諫议大夫召。未几,宣授刑部侍郎。故事,侍郎无宣授者, 逢吉 喜助己,故不次任之。”《元史·选举志三》:“凡迁官之法……自六品至九品为敕授,则中书牒署之;自一品至五品为宣授,则以制命之。”
引 《晋书·隐逸传·杨轲》:“﹝ 杨軻 ﹞虽业门徒,非入室弟子,莫得亲言。欲所论授,须旁无杂人,授入室弟子,令递相宣授。”
宣 [ xuān ] 1. 公开说出,散布。如 宣讲。宣传。宣战。宣称。宣言。宣叙调。心照不宣。2. 疏导。如 宣泄。3. 古代帝王的大室。4. 皇帝命令或传达皇帝的命令。如 宣付。宣召(皇帝召见)。宣诏(传旨)。5. 姓。[更多解释]
授 [ shòu ] 1. 给,与。如 授予。授权。授命。授奖。授旗。授衔。授意。2. 教,传给。如 授业。[更多解释]
jiào shòu
xuān yán
xuān chuán
xuān bù
shòu yǔ
shòu quán
xuān gào
xuān jiăng
chuán shòu
xuān shì
xuān chēng
xuān yáng
xuān dú
jiăng shòu
xuān pàn
shòu kè
xuān zhàn
xuān xiè
hán shòu
xīn zhào bù xuān
zhào běn xuān kē
mì ér bù xuān
miàn shòu jī yí
bù xuān ér zhàn
jiàn wēi shòu mìng
kǒu chuán xīn shòu
xuān xuān
fù jiào shòu
xuān chuán duì
xuān chuán pǐn
xuān chuán huà
rén gōng shòu jīng
kè zuò jiào shòu
hán shòu dà xué
gòng chăn dăng xuān yán
tóng méng huì xuān yán
zhì shèng wén xuān wáng
nán nǚ shòu shòu bù qīn
zhōng guó rén mín jiě fàng jūn xuān yán
zhōng guó gòng chăn dăng wéi gōng bù guó gòng hé zuò xuān yán
shòu jì
zhǐ shòu
shòu yè
wén xuān
xuān jiào
xuān huī
shòu shòu
shòu jiăng
xuān hé
shòu guăn
chú shòu
xuān tǒng
shòu jīng
shòu shí
xuān zhǐ
shòu fěn
shòu yì
shòu xūn
bái xuān
宣授的拼音是:xuān shòu点击 图标播放宣授的发音。