上古,远古。
引 《淮南子·原道训》:“泰古二皇,得道之柄,立於中央。”高诱 注:“二皇, 伏羲、神农 也。”《文选·班固<东都赋>》:“《韶》《武》备,泰古毕。”李善 注:“泰古,泰古之乐也。”
泰 [ tài ] 1. 平安,安定。如 泰适(幽闲安适)。泰安。泰然处之。2. 佳,美好。如 泰运。否( pǐ )极泰来。3. 极。如 泰西(旧指欧洲)。4. 骄纵,傲慢。如 泰侈(骄纵奢侈)。骄泰。5. 通。如 天地交泰。[更多解释]
古 [ gǔ ] 1. 时代久远的,过去的,与“今”相对。如 古代。古稀(人七十岁的代称,源于杜甫《曲江》“人生七十古来稀”)。古典。古风。古训。古道(a.指古代的道理;b.古朴;c.古老的道路)。2. 古体诗的简称。如 五古(五言古诗)。七古(七言古诗)。3. 姓。[更多解释]
gǔ dài
tài guó
měng gǔ
gǔ rén
kăo gǔ
tài shān
míng shèng gǔ jì
gǔ guó
gǔ jì
gǔ jí
yuăn gǔ
gǔ dū
gǔ dǒng
gǔ lăo
gèn gǔ
gǔ diăn
gǔ guài
gǔ jīn
qiān gǔ
gǔ pǔ
gǔ jiù
wàn gǔ
gǔ bā
kāng tài
zhōng gǔ
gǔ wăng jīn lái
gǔ sè gǔ xiāng
qián wú gǔ rén
guó tài mín ān
zì gǔ
gǔ lái
gǔ là là
gǔ lǔ lǔ
lăo gǔ dǒng
lăo gǔ băn
gǔ wéi jīn yòng
xī qí gǔ guài
wàn gǔ cháng qīng
gǔ yǐ yǒu zhī
tài rán zì ruò
rén xīn bù gǔ
tài rán chǔ zhī
wěn rú tài shān
chǔ zhī tài rán
gǔ dào rè cháng
tài shān yā dǐng
diāo zuān gǔ guài
pǐ jí tài lái
bó gǔ tōng jīn
míng chuí qiān gǔ
jiè gǔ fěng jīn
wàn gǔ liú fāng
zì wǒ zuò gǔ
zhèn gǔ shuò jīn
hòu gǔ bó jīn
gǔ lù lù
gǔ tū tū
gǔ dū dōu
yìng gǔ gǔ
gǔ gǔ guài guài
泰古的拼音是:tài gǔ点击 图标播放泰古的发音。