崩塌。
例 丘峦崩摧。——唐·李白《梦游天姥吟留别》
英 collapse;
倒塌毁坏。
引 宋•庄季裕 《鸡肋编》卷中:“岸高二丈许,上多积薪,人皆乘薪而立,忽风驾洪涛出岸,激薪崩摧,死者数百人。”《元典章·工部二·公廨》:“本道所辖八路係官房舍甚多……皈付经今有一十餘年,随路官司不曾纠工修葺,即目多有崩摧之势。”清•刘大櫆 《祭尹少宰文》:“公之在世,人岂惊奇;及其既没,泣涕追思。 泰山 乔岳,忽然崩摧。”
溃败;灭亡。
引 《资治通鉴·唐高祖武德四年》:“今前茅相遇,彼遽崩摧;郊劳未通,能无怀愧。”《三国演义》第二回:“陛下今不自省,社稷立见崩摧矣!”
犹言五内摧裂。形容哀痛之极。
引 三国 魏 曹植 《王仲宣诔》:“翩翩孤嗣,号慟崩摧。”
崩塌、毁坏。
引 唐·李白〈梦游天姥吟留别〉诗:「列缺霹雳,丘峦崩摧。」《三国演义·第二回》:「陛下今不自省,社稷立见崩摧矣!」
崩 [ bēng ] 1. 倒塌。如 崩塌。崩坍。崩毁。崩解( jiě )。崩溃。崩决。崩颓。分崩离析。2. 破裂。如 崩裂。把气球吹崩了。3. 崩裂的东西击中。如 放爆竹崩了手。4. 败坏。如 礼坏乐( yuè )崩。5. 称枪毙。如 拉出去崩了。6. 君主时代称帝王死。如 驾崩。[更多解释]
摧 [ cuī ] 1. 破坏,折断。如 摧残。摧折。摧颓。摧眉折腰。2. 挫败,挫折。如 摧败。摧挫。摧陷。3. 伤痛。如 摧怆。摧心。[更多解释]
wú jiān bù cuī
cuī kū lā xiǔ
shān bēng dì liè
cuī huǐ
bēng kuì
cuī cán
jiān bù kě cuī
bēng bēng
gé bēng
rēng bēng
tǔ bēng wă jiě
fēn bēng lí xī
tiān bēng dì liè
huǒ bēng bēng
cuì cuì bēng bēng
tóng shān xī bēng , luò zhōng dōng yìng
yī fū dāng guān , wàn fū mò cuī
shān bēng
bēng chí
bēng huǐ
xuě bēng
bēng pán
bēng tā
cuī zhé
bēng lóng zú
kuì bēng
gāng bēng
yì cuī
jià bēng
cuī lā
fēn bēng
cuī méi zhé yāo
cuī wù
téng cuī
bēng jiè
bēng liū
gē bēng
bēng diān
bēng jiě
bēng liè
bēng tān
bēng luò
xuè bēng
bēng cuì
bēi cuī
jǐ cuī
gā bēng cuì
zú bēng
wēi cuī
cuī luò
jī cuī
bēng dăo
cáng cuī
cuī tā
qiāng bēng
bēng téng
yāo cuī
bēng huài
shuāi cuī
bēng shì
崩摧的拼音是:bēng cuī点击 图标播放崩摧的发音。