县令的属吏。
引 《史记·滑稽列传》:“鄴 三老、廷掾常岁赋敛百姓,收取其钱得数百万,用其二三十万为 河伯 娶妇,与祝巫共分其餘钱持归。”宋•赵彦卫 《云麓漫钞》卷五:“汉 县有廷掾,监乡五部,春、夏为劝农掾,秋、冬为制度掾。”
古时州县的职员。
引 汉·褚少孙〈西门豹治邺〉:「邺三老、廷掾,常岁赋敛百姓。」
廷 [ tíng ] 1. 封建时代君主受朝问政的地方。如 朝( cháo )廷。宫廷。廷杖。廷试(科举时代皇帝的殿试)。廷对(a.在朝廷中当众对答;b.科举时代皇帝的殿试)。[更多解释]
掾 [ yuàn ] 1. 原为佐助的意思,后为副官佐或官署属员的通称。如 掾史。掾吏。掾属。掾佐。[更多解释]
cháo tíng
gōng tíng
ā gēn tíng
xiăo cháo tíng
gé tíng gēn dà xué
xī sī tíng shèng mǔ
tíng wèi
zhèng tíng yù
gōng tíng wǔ
wáng tíng
jiào tíng
cài tíng kăi
nèi tíng
miào tíng
tíng chén
tíng jū
zài tíng
tíng duì
yè tíng
tíng zhēng
tóng tíng
fǔ tíng
pèi tíng
jìng tíng
cuī tíng mù zhì
péng tíng jiān
shěng yuàn
jì yuàn
dà tíng guăng zhòng
yuàn shǔ
tíng shì
liáo yuàn
cáo yuàn
tíng bù
lǔ tíng
shū yuàn
jiū yuàn
yíng tíng
tíng lì
tíng lǐ
diàn tíng
tíng wèi píng
tíng zhì
chéng yuàn
yuàn lì
tíng yì
quē tíng
tíng zhàng
tíng píng
yáng tíng
wài tíng
dà tíng
xiàn tíng
lóng tíng
tíng jiàn
tíng shuō
shū tíng
dèng tíng zhēn
gù yuàn
廷掾的拼音是:tíng yuàn点击 图标播放廷掾的发音。