犹言滥充。多用作自谦之词。
引 《魏书·袁翻传》:“於臣庸朽,诚为叨滥。”唐•张九龄 《谢赐衣物状》:“臣有何力,可以叨滥?”《旧唐书·窦威传》:“臣又阶缘戚里,位忝凤池,自惟叨滥,晓夕兢惧。”
贪心而行为不正。
引 《庄子·渔父》:「变更易常,以挂功名,谓之叨。」唐·成玄英·疏:「变改之际,建立功名,谓叨滥之人也。」
叨 [ tāo ] 1. 承受。如 叨光。叨扰(谢人款待的话)。叨陪。2. 同“饕”,贪。叨 [ dāo ] 1. dāo ㄉㄠˉ 〔~~〕话多(后一个“叨”读轻声)。[更多解释]
滥 [ làn ] 1. 流水漫溢。如 泛滥。2. 不加选择,不加节制。如 滥用职权。宁缺勿滥。滥伐。3. 浮泛不合实际。如 陈词滥调。滥竽充数(喻没有真正的才干,而混在行家里面充数,或以次充好。有时亦表示自谦)。[更多解释]
làn yòng
fàn làn
niàn dāo
xù dāo
cū zhì làn zào
làn yú chōng shù
kuáng hōng làn zhà
chén cí làn diào
nìng quē wú làn
dāo dao
máng dāo dao
xù dáo dao
lāo lāo dāo dāo
xù xù dāo dāo
hùn yīng làn yīng
luàn kăn làn fá
làn diào
láo dāo
làn yú
làn fá
tāo tiē
sī làn
dāo niàn
fàn làn chéng zāi
làn shā
tāo qiè
làn chuī
làn shāng
liú làn
mào làn
yú làn
wěi làn
jìn làn
tāo răo
làn cè
dāo gu
gū dāo
mò dāo
dāo táo
níng quē wù làn
máng dao
dāo xù
tāo guāng
dāo lao
bó làn
dāo cè
dāo cháng
dāo chén
dāo chéng
dāo dēng
dāo dì
dāo huì
dāo jiàn
dāo jù
叨滥的拼音是:tāo làn点击 图标播放叨滥的发音。