春旗。旧俗于立春日或挂春幡于树梢,或剪缯绢成小幡,连缀簪之于首,以示迎春之意。
引 南朝 陈 徐陵 《杂曲》:“立春历日自当新,正月春幡底须故。” 前蜀 牛峤 《菩萨蛮》词之三:“玉釵风动春幡急,交枝红杏笼烟泣。” 宋•辛弃疾 《汉宫春·立春日》词:“春已归来,看美人头上,裊裊春幡。”
春 [ chūn ] 1. 一年的第一季。如 春季(农历正月至三月)。春节。春色。春晖(春天的阳光,喻父母的恩情)。春山(春天的山,山色如黛,喻妇女的眉毛)。春秋(➊春季和秋季;➋指年月;➌指人的年岁,如“春春正富”;➍指中国古代的编年体史书,鲁国的《春秋》。亦泛指历史或历史著作;➎中国的历史上的一个时代)。2. 两性相求的欲望。如 春心。怀春。3. 生机。如 大地回春。4. 姓。[更多解释]
幡 [ fān ] 1. 〔~然〕同“翻然”。2. 用竹竿等挑起来直着挂的长条形旗子。[更多解释]
chūn jié
chūn tiān
qīng chūn
chūn yì àng rán
cháng chūn
xīn chūn
chūn qiū
chūn jì
chūn fēng
chūn gēng
yíng chūn
chūn lián
chūn yǔ
chūn guāng
chūn huá qiū shí
chūn yùn
chūn bō
qīng chūn qī
yǔ hòu chūn sǔn
chūn fēng huà yǔ
yáng chūn bái xuě
măn miàn chūn fēng
chūn nuăn huā kāi
chūn fēng dé yì
chūn hán liào qiào
miào shǒu huí chūn
chūn fēng măn miàn
fān rán huǐ wù
kū mù féng chūn
chūn qiū bǐ fă
fān fān
chūn fēng fèng rén
yíng chūn huā
chūn xiăo mài
bào chūn huā
qīng chūn dòu
bì luó chūn
dào chūn hán
xiăo yáng chūn
yáng chūn miàn
yǒng băo qīng chūn
è lún chūn zú
sì jì rú chūn
chūn jiāng huā yuè yè
fù chūn shān jū tú
hú tiān chūn sè tú
qián táng hú chūn xíng
shǐ mă è lún chūn
shǐ lù è lún chūn
dōng tiān lǐ de chūn tiān
huì chóng chūn jiāng xiăo jǐng
huì gū bù zhī chūn qiū
sǐ zhě qīng chūn cháng zài
zhè bù guò shì chūn tiān
zhōng guó cháng chūn tiě lù
yī jiāng chūn shuǐ xiàng dōng liú
yì nián chūn jìn yì nián chūn
yī jiǔ sān liù nián chūn zài tài yuán
zhāng chūn qiáo
春幡的拼音是:chūn fān点击 图标播放春幡的发音。