凶恶狡猾。
凶顽狡诈。亦指凶顽狡诈的人。
引 《晋书·苻坚载记下》:“陛下不以臣不才,任臣以剧邑,谨为明君翦除凶猾。”《资治通鉴·唐玄宗先天元年》:“韦庶人 弑逆,人心不服,诛之易耳。 太平公主,武后 之子,凶猾无比,大臣多为之用。”凶恶狡猾。 明•唐顺之 《叙广右战功》:“而 韦扶諫 者, 马平 四都 猺 贼,弩中知府膊者也,兇猾甚。”
凶 [ xiōng ] 1. 不幸的,不吉祥的。如 吉凶。凶信。2. 庄稼收成不好。如 凶年饥岁。3. 恶。如 凶暴。凶恶。凶顽。凶相( xiàng )。凶神恶煞。4. 关于杀伤的。如 行( xíng )凶。帮凶。5. 厉害,过甚。如 雨凶风狂。[更多解释]
猾 [ huá ] 1. 奸诈。如 狡猾。猾头。[更多解释]
xiōng shǒu
jiăo huá
xiōng měng
xiōng hěn
xiōng è
xiōng cán
xiōng xiăn
xiōng hàn
xiōng bào
jiān huá
qióng xiōng jí è
xiōng duō jí shăo
xiōng shén è shà
lăo jiān jù huá
xiōng xiàng bì lù
xiōng xiōng
è xiōng xiōng
pō xiōng xiōng
xiōng hěn hěn
xiōng shà shà
xiōng hèn hèn
bāng xiōng
xiōng bā bā
féng xiōng huà jí
jí xiōng
xíng xiōng
xiōng shā
xiōng shà
xiōng rén
xiōng shén
yuán xiōng
xiōng nián
zhǔ xiōng
xiōng hèng
chěng xiōng
xiōng qì
xiōng xiàng
xiōng fàn
xiōng wán
xiōng guāng
xiōng yàn
xiōng zhào
xiōng xìn
jī xiōng
xiōng mán
xiōng hào
zhèng xiōng
xiōng kuáng
xiōng zhái
xiōng sǐ
xiōng xùn
xiōng àn
xiōng ān
xiōng áo
qū jí bì xiōng
háo huá
xiōng shēn
xiōng huāng
xiōng xián
凶猾的拼音是:xiōng huá点击 图标播放凶猾的发音。