躁率好勇。
引 宋•叶适 《祭林叔和文》:“我少狂勇,自喜先登;援而愒者,独君弟兄。”
狂 [ kuáng ] 1. 本称狗发疯,后亦指人精神失常。如 狂犬。疯狂。癫狂。发狂。狂人。2. 纵情任性或放荡骄恣的态度。如 轻狂。狂妄(极端自高自大)。狂吠(狗狂叫,借指疯狂的叫嚣)。狂乱。狂野。狂躁。狂恣。狂草(草书的一种,风格狂放无羁)。3. 气势猛烈,超出常度。如 狂风。狂飙。狂热。力挽狂澜。[更多解释]
勇 [ yǒng ] 1. 有胆量,敢做。如 勇敢。勇毅。勇气。勇士。英勇。奋勇。2. 中国清代称战争时期临时招募的兵士。如 兵勇。劲勇。募勇。3. 姓。[更多解释]
yǒng qì
yǒng shì
kuáng fēng
yǒng yú
fēng kuáng
kuáng huān
fā kuáng
yǒng găn
yīng yǒng
xīn xǐ ruò kuáng
kuáng rè
yǒng měng
chāng kuáng
kuáng wàng
kuáng xǐ
xiāo yǒng
kuáng bào
zhāng kuáng
qīng kuáng
yǒng wǔ
diān kuáng
shén yǒng
zào kuáng
sàng xīn bìng kuáng
fèn yǒng
jiàn yì yǒng wéi
yǒng wăng zhí qián
zì gào fèn yǒng
kuáng hōng làn zhà
lì wăn kuáng lán
săn bīng yóu yǒng
zhì yǒng shuāng quán
jí liú yǒng tuì
kǒu chū kuáng yán
pǐ fū zhī yǒng
fèn yǒng dāng xiān
yǒng guàn sān jūn
yú yǒng kě gǔ
kuáng kuáng
chāng chāng kuáng kuáng
dà zhì dà yǒng
rú chī rú kuáng
rú zuì rú kuáng
shǐ zhì shǐ yǒng
wú quán wú yǒng
yǒu yǒng yǒu móu
dà rén dà yǒng
rú suì rú kuáng
yǒng měng guǒ găn
yǒng zhě bù jù
yǒng měng jīng jìn
yǒu yǒng wú móu
zhuāng qiè zuò yǒng
zhū tū xī yǒng
yì yǒng jūn
kuáng quăn bìng
kuáng huān jié
kuáng xiăng qū
sè qíng kuáng
jù é yì yǒng duì
狂勇的拼音是:kuáng yǒng点击 图标播放狂勇的发音。