琴名。用竹敲击琴弦发声,异于用指弹的琴。
敲琴。
引 《南史·柳恽传》:“﹝ 柳惲 ﹞復变体备写古曲。尝赋诗未就,以笔捶琴,坐客过,以筯扣之, 惲 惊其哀韵,乃製为雅音。后传击琴自於此。”《旧唐书·音乐志二》:“击琴, 柳惲 所造。 惲 尝为文咏,思有所属,摇笔误中琴絃,因为此乐。以管承絃,又以片竹约而束之,使絃急而声亮,举竹击之,以为节曲。”
引 唐•皮日休 《晓次神景宫》诗:“天籟如击琴,泉声似摐鐸。”
击 [ jī ] 1. 敲打,或做类似敲打的动作。如 击打。击鼓。击中( zhòng )。击破。击毙。击水(a。拍打水面;b。指游泳)。旁敲侧击。2. 攻打。如 击败。击毁。打击。声东击西。3. 碰,接触。如 撞击。目击。肩摩毂( gǔ )击(亦作“摩肩击毂”)。[更多解释]
琴 [ qín ] 1. 古代弦乐器,最初是五根弦,后加至七根弦(亦称“七弦琴”;通称“古琴”)如 琴瑟。琴曲。琴师。琴意。抚琴。琴棋书画。2. 某些乐器的统称。如 钢琴。月琴。胡琴。口琴。竖琴。小提琴。琴书(曲艺的一种)。弹琴。[更多解释]
gāng qín
yóu jī
jī jiàn
quán jī
dă jī
xí jī
gōng jī
chōng jī
kàng jī
shēng dōng jī xī
jī bài
diăn jī
shè jī
tū jī
chū jī
făn jī
zhuàng jī
pēng jī
zhuī jī
jī bì
qiāng jī
jī tuì
bó jī
jī luò
jiā jī
huán jī
wú xiè kě jī
páng qiāo cè jī
luàn tán qín
yìng tóu tòng jī
gè gè jī pò
duì niú tán qín
yǐ luăn jī shí
yī qín yī hè
jī shí fǔ shí
zhōng liú jī jí
yīng jī máo zhì
yóu jī duì
xiăo tí qín
tū jī duì
mù jī zhě
chōng jī bō
yóu jī zhàn
păi jī pào
shǒu fēng qín
jiān jī jī
dà tí qín
dă yóu jī
zǔ jī zhàn
shè jī chăng
diàn zǐ qín
guăn fēng qín
mă tóu qín
fèng huáng qín
jū jī shǒu
qiáng jī jī
qī xián qín
liù xián qín
zhōng tí qín
făn gē yī jī
击琴的拼音是:jī qín点击 图标播放击琴的发音。