指春秋·赵河津吏的女儿娟。
指 春秋 赵河 津吏的女儿 娟。《列女传》载其机智救父的故事。参阅 汉•刘向 《列女传·赵津女娟》。
引 唐•李白 《东海有勇妇》诗:“津妾一棹歌,脱父於严刑。”
津 [ jīn ] 1. 渡水的地方。如 津渡。关津。津要。问津。2. 口液,唾液。如 津液。津津有味。3. 汗。如 遍体生津。4. 滋润,补。如 津润。津贴。5. 中国天津市的简称。[更多解释]
妾 [ qiè ] 1. 旧时男人娶的小老婆。2. 谦辞,旧时女人自称。如 妾身。贱妾。[更多解释]
tiān jīn
jīn tiē
wú rén wèn jīn
jīn jīn yǒu wèi
jīn jīn lè dào
hàn jīn jīn
qiè shēn
jīn jīn
chì jīn jīn
hēi jīn jīn
liáng jīn jīn
shī jīn jīn
tián jīn jīn
xián jīn jīn
xǐ jīn jīn
dà jīn bā bù wéi
jùn mă huàn xiăo qiè
pū qiè wéi què shǔ
chá lǐ jīn băo wèi zhàn
yǐn luán rù jīn gōng chéng
jīn pǔ tiě lù jiè kuăn hé tóng
tiān jīn xué shēng huì lián hé bào
tiān jīn shì
nà qiè
jī qiè
shì qiè
píng jīn zhàn yì
jīn bā bù wéi
lín jīn
méng jīn
shēng jīn
yào jīn
mí jīn
niú jīn
zhī jīn
jiāng jīn
jīn yè
jīn àn
shăn jīn
tōng jīn
lóng yuè yún jīn
zhǐ diăn mí jīn
táo jīn
jīn qiáo
jīn dī
yān jīn
cāng jīn
jīn ài
jiàn qiè
wèn jīn
xiăo qiè
jīn bān
jīn bù
jīn shī
jīn nì
mèng jīn
chén qiè
yuán qiè
jīn zì
津妾的拼音是:jīn qiè点击 图标播放津妾的发音。