寺观庙宇的殿堂。
古代宗庙的建筑之一。供奉皇后的配殿。
引 南朝•梁 庾肩吾 《乱后经夏禹庙》诗:“林堂上偃蹇,山殿下穹隆。” 唐•钱起 《宴郁林观张道士房》诗:“竹坛秋月冷,山殿夜鐘清。” 唐•温庭筠 《宿一公精舍》诗:“松下石桥路,雨中山殿灯。”
古代宗庙的建筑之一。供奉皇后的配殿。 《宋史·礼志十二》:“政和 三年,奉安 哲宗 神御於 重光殿。
引 昭怀皇后 神御殿成,詔名正殿曰 柔仪,山殿曰 灵娭。” 《宋史·礼志十二》:“皇太后崩,三省请奉安神御于 治隆殿,以遵 元祐 初詔。復以御史 刘极 之言,特建原庙,庙成,名神御殿曰 徽音,山殿曰 寧真。”
山 [ shān ] 1. 地面形成的高耸的部分。如 土山。山崖。山峦。山川。山路。山头。山明水秀。山雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。2. 形状像山的。如 山墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。3. 形容大声。如 山响。山呼万岁。4. 姓。[更多解释]
殿 [ diàn ] 1. 高大的房屋,特指帝王所居和朝会的地方,或供奉神佛的地方。如 宫殿。宝殿。金銮殿。殿堂。殿阁。殿上虎(喻敢谏之臣)。殿试。2. 〔~下〕对亲王或太子的敬称。3. 在最后。如 殿后。殿军。[更多解释]
yī shān bàng shuǐ
shān dōng
pái shān dăo hăi
shān qū
shān xī
shān shuǐ
shān pō
dēng shān
gāo shān
shān cūn
jiāng shān
kuàng shān
shān dì
shān chuān
shān lù
shān dǐng
qīng shān
shān tóu
tài shān
huǒ shān
shān gǔ
shān lín
xuě shān
shān gōu
shēn shān
gōng diàn
shān yáng
shān mài
diàn táng
shān fēng
shān bēng dì liè
shān hé
shān zhài
shān chéng
shān dòng
shān zhuāng
shān xiāng
shān gē
shān kǒu
gāo shān yăng zhǐ
shān qīng shuǐ xiù
chū shān
rì bó xī shān
shān qióng shuǐ jìn
kāi shān
rén shān rén hăi
kāi mén jiàn shān
màn shān biàn yě
qiān shān wàn shuǐ
yú gōng yí shān
wàn shuǐ qiān shān
qì zhuàng shān hé
gāo shān liú shuǐ
zhōng shān láng
fān shān yuè lǐng
chóng shān jùn lǐng
dōng shān zài qǐ
shān zhēn hăi wèi
bá shān shè shuǐ
yóu shān wán shuǐ
山殿的拼音是:shān diàn点击 图标播放山殿的发音。