亦作“禄奉”。
俸给。
亦作“禄奉”。俸给。
引 《后汉书·宣秉传》:“﹝ 宣秉 ﹞所得禄奉,輒以收养亲族。”南朝•梁 何逊 《赠族人秣陵兄弟》诗:“禄俸不妻子,謳吟乃吏民。”唐•崔令钦 《<教坊记>序》:“开元 中,余为左金吾,仓曹武官十二三是坊中人,每请禄俸,每加访问,尽为予説之。”明•郎瑛 《七修类稿·辩证·苏小小考》:“﹝ 赵不敏 ﹞有禄俸餘资,嘱其弟 赵院判 分作二分。一以与弟,一命送 盼奴。”清•邹容 《革命军》第二章:“我同胞不见夫彼所谓八旗子弟、宗室人员、红带子、黄带子、贝子、贝勒者乎?甫经成人,即有自然之禄俸。”
禄 [ lù ] 1. 古代官吏的俸给。如 禄米。禄位(借指官职)。禄蠹(指追求官禄的人)。禄食。俸禄。无功受禄。2. 福:“儿已薄~相,幸复得此妇”。3. 姓。[更多解释]
俸 [ fèng ] 1. 官员等所得的薪金。如 俸禄。薪俸。俸给( jǐ )。俸金。[更多解释]
sù lù sà lā
gāo guān hòu lù
wú gōng shòu lù
lù lù
ěr fèng ěr lù
yī lù shí lù
gōng míng lì lù
fèng lù
fù lù
qiè lù
tiān lù
lì lù
wáng lù
lù wèi
lù shì
lián fèng
tiān lù gé
jiā guān jìn lù
lù yăng
hòu lù
fèng xīn
lù cì
fú lù
ān lù shān
hè fèng
huí lù
xīn fèng
yuè fèng
fèng cè
băi lù
gǒu lù
fèng qián
shí fèng
kè fèng
shòu lù
lù lù wú wéi
zhì fèng
zhì lù
fèng zhì
lù wù
gǔ duō lù
dǔ lù
shēng lù
hòu fèng
xìng lù
băo lù
wú lù
lù mìng
fèng xù
lù shí
ràng lù
qú lù
lù lì
lù bān
lù bǐng
lù dù
lù chén
lù ér
lù fèng
禄俸的拼音是:lù fèng点击 图标播放禄俸的发音。