轻慢嘲笑。
引 唐•韩愈 《送进士刘师服东归》诗:“低头受侮笑,隐忍硉兀寃。”清•吴敏树 《书谢御史》:“孰知当 薌泉 先生罢官时,同朝行辈中必有相侮笑者,讥毁者,畏罪累而不敢附和者。”
侮 [ wǔ ] 1. 欺负,轻慢。如 侮辱(使对方人格或名誉受到损害,蒙受耻辱)。侮蔑(轻视,轻蔑)。欺侮。不可侮。2. 古代奴婢的贱称。[更多解释]
笑 [ xiào ] 1. 露出愉快的表情,发出欢喜的声音。如 笑容。笑颜。笑眯眯。谈笑风生。2. 讥嘲。如 笑柄。笑话。笑谈。贻笑大方。嘲笑。见笑。耻笑。[更多解释]
xiào róng
xiào róng kě jū
yí xiào dà fāng
xiào huà
wăn ěr yī xiào
wán xiào
xiào liăn
kū xiào bù dé
wēi xiào
lěng xiào
kǔ xiào
wǔ rǔ
cháo xiào
hán xiào
bù gǒu yán xiào
qī wǔ
huān xiào
shuō xiào
fā xiào
qǔ xiào
jī xiào
kě xiào
hăo xiào
tán xiào fēng shēng
hōng táng dà xiào
xiào miàn hǔ
huān shēng xiào yǔ
méi kāi yăn xiào
tí xiào jiē fēi
xǐ xiào yán kāi
xiào róng măn miàn
yīn róng xiào mào
yān rán yī xiào
xiào zhú yán kāi
yă rán shī xiào
pò tì wéi xiào
xī pí xiào liăn
yī xiào zhì zhī
tán xiào zì ruò
fù zhī yī xiào
xī xiào nù mà
xiào lǐ cáng dāo
qiăng yán huān xiào
xǐ méi xiào yăn
xiào xiào
xiào hā hā
xiào xī xī
xiào mī mī
xiào yín yín
xiào hē hē
xiào yíng yíng
xiào chě chě
xiào ăi ăi
xiào gā xiā
xiào hāi hāi
xiào jiā jiā
xiào liē liē
xiào mí mí
侮笑的拼音是:wǔ xiào点击 图标播放侮笑的发音。