古宴会时投壶格之一。
古宴会时投壶格之一。参见“投壶”。
引 北齐•颜之推 《颜氏家训·杂艺》:“投壶之礼,近世愈精。古者,实以小豆,为其矢之跃也。今则唯欲其驍,益多益喜,乃有倚竿、带剑、狼壶、豹尾、龙首之名。”《太平御览》卷七五三引 晋•虞潭 《投壶变》:“古者投壶,击鼓为节,带剑十二,倚十八,狼壶二十,剑骄七十八,三百六十筹得一马,三马成都。”宋•司马光 《投壶新格》:“狼壶:﹝箭﹞转旋口上而成倚竿者。”
狼 [ láng ] 1. 哺乳动物,形状很像狗,性残忍而贪婪,昼伏夜出,能伤害人畜。毛皮可制衣褥。如 狼狈。狼奔豕突。狼吞虎咽。狼子野心(喻凶恶残暴的人的狂妄欲望和狠毒用心)。引狼入室(喻引进坏人)。[更多解释]
壶 [ hú ] 1. 陶瓷或金属制成的一种有把有嘴的器具,通常用来盛茶、酒等液体。如 茶壶。酒壶。喷壶。油壶。2. 像壶的形状或出水状态的东西。如 壶铃(举重辅助器械之一,形状像水壶)。3. 姓。[更多解释]
chá hú
láng tūn hǔ yàn
láng bèi
láng jí
láng bèi bù kān
zhōng shān láng
láng bèi wéi jiān
yǐn láng rù shì
shēng míng láng jí
guǐ kū láng háo
rú láng sì hǔ
láng xīn gǒu fèi
láng zǐ yě xīn
bēi pán láng jí
láng bēn shǐ tū
rú láng rú hǔ
bīng hú qiū yuè
qián pà láng
chái láng chéng xìng
láng xīn gǒu xíng
láng tān shǔ qiè
rú láng mù yáng
shǐ tū láng bēn
yīng shì láng bù
huáng shǔ láng
bí yān hú
tiān láng xīng
láng yá bàng
hóng bān láng chuāng
cháng shǐ shè tiān láng
láng yá shān wǔ zhuàng shì
qián pà láng , hòu pà hǔ
qián mén jù hǔ , hòu mén jìn láng
qián mén qù hǔ , hòu mén jìn láng
hǔ láng
láng gǒu
yù hú chūn
tóng hú
dí láng
jiǔ hú
bīng táng hú lú
chái láng dāng dào
láng bèi ér táo
bái yăn láng
jīn hú
chái láng
láng chuāng
sè láng
láng yān
láng háo
yī hú
shuǐ hú
tāng hú
yù hú bīng
bīng hú
nuăn hú
xiăo hú
yù hú
láng hǔ
hú gōng
狼壶的拼音是:láng hú点击 图标播放狼壶的发音。