河边。
引 南朝 宋•傅亮 《司徒刘穆之碑》:“率先羣后,电发川湄。”唐•许敬宗 《奉和入潼关》诗:“仙露含灵掌,瑞鼎照川湄。”
川 [ chuān ] 1. 河流。如 名山大川。川流不息。2. 平原,平地。如 平川。米粮川。3. 〔~资〕旅费。4. 特指中国四川省。如 川剧。川菜。川贝。[更多解释]
湄 [ méi ] 1. 河岸,水与草交接的地方。[更多解释]
shān chuān
bīng chuān
yī mă píng chuān
chuān liú bù xī
míng shān dà chuān
chuān chuān
sì chuān
yín chuān
mǐ liáng chuān
lín chuān
băi chuān
chuān jù
píng chuān
luò chuān
qín chuān
sì chuān shěng
guō xiăo chuān
hé chuān
jǐn chuān
chuān zī
yī chuān
yǐng chuān
chuān bèi
sì chuān pén dì
chuān cài
xiāng chuān
zhī chuān
bīng chuān qī
rén chuān
xī chuān
bā chuān
jì chuān
chuān cén
chuān chéng
chuān dăng
chuān dì
chuān dǐ
chuān diàn
chuān dú
chuān liú
fán chuān
ráng chuān
xié chuān
chuān yuè
lǜ chuān
xuán chuān
chuān yù
chuān yuán
chuān wù
xīng bēn chuān wù
yù chuān
chuān tíng yuè zhì
shì chuān
chuān shì
qiū méi
mí chuān
川湄的拼音是:chuān méi点击 图标播放川湄的发音。