《太平广记》卷三八五引唐·牛僧孺《玄怪录·崔绍》:“彧之家畜一女猫,常往来绍家捕鼠。”雌猫。
亦作“女猫”。雌猫。见“女猫”。
引 《太平广记》卷三八五引 唐•牛僧孺 《玄怪录·崔绍》:“彧 之家畜一女猫,常往来 绍 家捕鼠。”清•顾炎武 《日知录·草驴女猫》:“山东 河北 人谓牝猫为女猫。 《隋书·外戚独孤陁传》:‘猫女可来,无住宫中。’是 隋 时已有此语。”
女 [ nǚ ] 1. 女性,与“男”相对。古代以未婚的为“女”,已婚的为“妇”。现通称“妇女”如 女人。女士。女流(含轻蔑意)。少( shào )女。2. 以女儿作为人的妻(旧读nǜ)。3. 星名,二十八宿之一。亦称“婺女”、“须女”。女 [ rǔ ] 1. 古同“汝”,你。[更多解释]
猫 [ māo ] 1. 哺乳动物,面呈圆形,脚有利爪,行动敏捷,会捉老鼠。2. 方言,躲藏。猫 [ máo ] 1. 〔~腰〕弯腰。亦称“毛腰”。[更多解释]
fù nǚ
nǚ zǐ
nǚ ér
nǚ rén
nǚ shì
nán nǚ
nǚ xìng
zǐ nǚ
ér nǚ
shào nǚ
nǚ gōng
nǚ shēng
nǚ xù
guī nǚ
jì nǚ
měi nǚ
nǚ láng
nǚ shén
nǚ wáng
sūn nǚ
zhí nǚ
nǚ pú
nǚ jiàng
xiān nǚ
chǔ nǚ
sān jiăo māo
huā jiăo māo
nán nǚ lăo shào
nán nán nǚ nǚ
shēng ér yù nǚ
ér nǚ qíng cháng
niú láng zhī nǚ
tiān nǚ sàn huā
shàn nán xìn nǚ
hóng nán lǜ nǚ
jīn tóng yù nǚ
nán zūn nǚ bēi
zhào māo huà hǔ
nán dào nǚ chāng
ér nǚ qìng jiā
tuō ér dài nǚ
láng cái nǚ mào
dīng dīng māo
jiāo jiāo nǚ
pàn pàn nǚ
cáng māo māo
duǒ māo māo
nǚ zǐ zǐ
ā gǒu ā māo
ā māo ā gǒu
dà nán dà nǚ
tóng nán tóng nǚ
méi nán méi nǚ
pō nán pō nǚ
shàn nán shàn nǚ
xiān tóng xiān nǚ
ér huā nǚ huā
qiàn nǚ lí hún
nǚ hái ér
dà xióng māo
女猫的拼音是:nǚ māo点击 图标播放女猫的发音。